HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 774

Lúc bước ra, tôi gặp Tan Siew Sin. Tôi tức giận và cay đắng

với cái gã thiển cận và ngu đần này. Ông ta đã cản trở công việc
công nghiệp hóa của chúng tôi và gây chia rẽ không thua gì
những tay cực đoan Malay. Ông ta lúc nào cũng muốn gây cản
trở cho chúng tôi. Ngoài chuyện bản thân ông ta không ưa gì
Keng Swee và tôi, ông ta còn tin rằng bất kỳ sự nhượng bộ nào
cho Singapore cũng sẽ giúp PAP chinh phục được người Hoa ở
Malaya. Ông không thể thấy được rằng nếu không có Singapore,
địa vị người Hoa ở Malaysia tất phải suy yếu.

Hôm đó, tôi không thể không nói với ông ta rằng: “Hôm nay

ông thắng, còn tôi thất bại; nhưng trong khoảng năm tới mười
năm nữa, chắc chắn ông sẽ phải hối tiếc vì điều đó.”

Ông ta cười. Tôi không nghĩ ông ta khi đó, hoặc sau này, hiểu

được tôi. Ông ta chỉ thấy nhẹ nhõm và vui mừng với vị trí lãnh
đạo MCA của ông ta và địa vị của MCA trên đất Malaysia giờ đây
thật vững vàng. Mối đe dọa của PAP và Hội nghị Đoàn kết
Malaysia không còn nữa. MCA sẽ lên ngôi độc tôn. Thế nhưng
trong trường hợp này thì sự vững vàng và ngôi vị độc tôn chỉ là
tương đối mà thôi. Bốn năm sau, vào tháng 5/1969, những kẻ
bạo loạn ở Kuala Lumpur sẽ giết chóc và làm cho hàng trăm
người Hoa bị thương tật, rồi đốt cả nhà cửa và xe hơi của họ.
Mười năm sau, Hussein Onn, trở thành Thủ tướng sau khi Razak
qua đời, đã đưa Tiến sĩ Mahathir Mohamad lên làm phó. Tuy
Tan rất tận tụy với chính phủ Liên hiệp và UMNO, nhưng ông ta
vẫn là người Hoa, và ông đã hiểu ra rằng ông chẳng thể nào trở
thành phó Thủ tướng được hết. Ông ta từ chức, xấu hổ và thất
vọng ê chề. Ông không hiểu rằng ông đã mất sạch khi tiếp tay để
loại Singapore ra khỏi Malaysia mười năm về trước.

Trong tác phẩm Looking Back (Nhìn lại), 1977 của mình,

Tunku viết:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.