HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 94

quân đang lập thành hàng rào ngay trước các bậc thềm. Ông yêu
thích các bộ quân phục, các cuộc duyệt binh cùng các nghi lễ.

Đây là những phút giây tràn ngập phấn khởi. Cơn ác mộng

thời Nhật chiếm đóng đã qua và người dân nghĩ thời kỳ đẹp đẽ
sắp trở lại. Có những dấu hiệu hứa hẹn tốt. Những toán lính hào
phóng với những điếu thuốc của họ – loại thuốc Players Navy
Cut trong bao giấy, thứ không thể kiếm được trong ba năm qua.
Bia chất lượng tốt, rượu Johnnie Walker và rượu gin Gordon đã
có mặt trong chợ, và chúng tôi tin rằng nay mai sẽ có đầy các
thứ gạo, trái cây, rau quả, thịt và đồ hộp. Điều này không phải
một sớm một chiều. Nhưng suốt mấy tuần lễ đầu tiên, không
khí tưng bừng hớn hở. Người dân thật sự hạnh phúc hân hoan
đón mừng người Anh trở lại.

Đầu năm 1946, người dân nhận ra rằng không hề có chuyện

trở lại một Singapore tự do thoải mái, ổn định và hòa bình như
cũ. Thành phố chật ních những người mặc quân phục. Họ đầy
trong các quán cà phê, các quầy rượu và quán bia mới mở.
Những công sở thuộc địa trước chiến tranh không thể hoạt
động lại ngay được, vì những nhân viên người Anh ở đó đã chết
hoặc đang hồi phục sau thời gian tù đày. Tàu cập bến thưa thớt
và hàng hóa thì ngay tại nước Anh cũng còn khan hiếm. Có vẻ
như phải mất nhiều năm nữa thì nguồn hàng hóa như thời
trước chiến tranh mới hồi phục lại. Ngay cả dân bản xứ đã từng
làm việc cho chính phủ cũng không thể quay lại chỗ làm cũ của
họ, và nhiều người vẫn đang thất nghiệp. Đó là một thế giới hỗn
loạn, nơi bọn đầu cơ phát triển ở Singapore cũng như đã phát
triển ở Anh (ở đó chúng được gọi là bọn chợ đen). Nhiều việc
kinh doanh hàng ngày vẫn được tiến hành trên thị trường đen –
giờ gọi là thị trường tự do.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.