HÔM NAY TÔI THẤT TÌNH - Trang 49

Chẳng là bữa đó, Xem phim cứ nhây đi nhây lại một tình tiết rất dở,

làm khán giả phía dưới khá bức bối. Trong đó có tôi. Bữa đó cũng đi một
mình. Sau một hồi cố gắng im lặng ngồi xem, vì không có ai bình luận
cùng, bức bối cực độ, tôi thốt ra lời bình. Kiểu nói chuyện một mình, nhưng
thật ra là cố ý cho những người xung quanh cùng nghe. Và quả cũng có
nhiều người nghe thấy và quay qua nhìn tôi thật. Chỉ có điều là, nhìn bằng
ánh mắt hiếu kỳ.

Khoảnh khắc đó tôi mới cảm nhận được: Xem phim rạp một mình,

xung quanh đông đúc các đôi các cặp, đôi khi cũng không dễ chịu gì mấy.

Thế mà lần sau, và nhiều lần sau nữa, tôi vẫn tiếp tục đi một mình như

thế. Mặc dù thỉnh thoảng, tình huống đó lại xảy ra. Nhưng tôi đã "kinh
nghiệm" hơn, đã kiếm lại được lời bình luận thành tiếng của mình.

Còn lại, mọi chuyện đều khá ổn. Việc xem phim một mình ấy. Hứng

lên thì đi, thích phim gì thì chọn, không cần phải đợi chờ, rủ rê, đón rước
ai. Nhất là, những buổi tối buồn, mệt mỏi. Không cần phải cố cười nói,
chuyện trò rôm rả nhiều. Xem hết phim, đường vắng hoe, đèn giao thông
chỉ còn lại mỗi màu vàng, tha hồ mà băng băng, phóng một mạch về nhà
ngủ. Hết một ngày buồn.

Nhưng rồi, mọi chuyện bắt đầu không mấy ổn nữa, từ khi tôi bắt đầu

đơn phương, đưa người ấy vào thế giới của mình.

Xem phim tình cảm sẽ muốn nắm tay, dựa vào người ấy.

Xem phim kinh dị xem muốn rúc mặt vào vai họ.

Xem phim hài sẽ muốn cùng họ nói cười.

...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.