HỒN BƯỚM MƠ TIÊN - NỬA CHỪNG XUÂN - Trang 252

gặp Mai đương ngồi trên chiếc chõng tre, gục đầu khóc nức nở. Chàng lại
gần, hỏi:

- Cô có điều gì buồn rầu?

Mai giật mình đứng dậy, bỏ vào túi bức thư đương cầm ở tay, rồi lau

nước mắt, gượng cười đáp:

- Bẩm... không... tôi lo cho bệnh trạng của em Huy.

Minh cười.

- Không phải, bệnh cậu Huy đã bớt nhiều, mười phần đã bớt đến bảy,

tám, chắc cô cũng biết thế... Nếu cô muốn tôi hết lòng chữa bệnh thì cô
không nên giấu giếm tôi điều gì.

Mai sợ hãi, chẳng đừng được, đưa bức thư cho Minh. Minh đỡ lấy tờ

giấy bản, mỉm cười:

- Thơ viết bằng chữ Nho thì tôi hiểu sao được?

Mai liền thuật lại câu chuyện cầm nhà cho ông hàn Thanh, rồi nói tiếp:

- Thưa ông, vì ông Hạnh bảo cầm được nhà hai trăm bạc, và văn khế

lại làm xong đâu vào đấy cả rồi, nên tôi mới dám mời ông đến chữa cho
em, tôi vẫn biết thuốc tây đắt lắm. Nhưng xem cơ chừng này thì thực khó
lòng mà xong xuôi được. Chẳng qua vì ông hàn Thanh ông ấy chỉ bày mưu
lập kế để định ức hiếp tôi mà thôi, vì ông ấy bắt tôi phải đến tận nhà ông ấy,
ông ấy mới giao tiền.

Nói tới đấy, Mai lại bưng mặt khóc:

- Tôi khổ sở quá!

Minh cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.