HỒN BƯỚM MƠ TIÊN - NỬA CHỪNG XUÂN - Trang 262

Nghe giọng khinh bỉ của Minh, Mai đáp:

- Bẩm, nếu không có nơi thô lậu tục tằn này thì chắc đâu chị em tôi

còn sống sót đến ngày nay. Bẩm vì thế, không bao giờ chúng tôi lại quên
được cái nhà này cũng là những người nhân đức ở trong cái nhà này.

Minh nói chữa:

- Vẫn biết thế. Nhưng nay cậu Huy đi xa thì bà cũng chả nên ở đây

nữa. Chung quanh rặt những thợ thuyền dữ tợn.

- Bẩm, anh em thợ thuyền đều coi tôi như chị em cả.

- Bà nhẹ dạ lắm. Tin thế nào được bọn họ.

- Bẩm tôi xin cảm ơn... ông dạy bảo. Tôi chỉ ở tạm đây ít lâu để chờ

em Huy kiếm được nhiều lương rồi cùng đi ở chung với em.

Minh ngẫm nghĩ, đăm đăm nhìn Mai khẽ nói:

- Tôi có câu chuyện tâm sự nhiều lần muốn ngỏ cùng bà, nhưng chỉ vì

bà là người còn chịu ơn tôi, nên lương tâm tôi bứt rứt, và tôi ngần ngại
không dám hé môi. Song thiết tưởng đó là một việc có nhân đạo.

Mai ngẫm nghĩ, rồi đáp:

- Bẩm việc gì, xin ông cứ nói.

- Thưa bà, tôi xin làm người bạn trăm năm để che chở cho bà.

Ý Mai quả quyết từ chối. Song đối với ân nhân, nàng không nỡ nói

thẳng. Nàng đương tìm lời dịu dàng để thoái thác, thì Minh tưởng nàng
bằng lòng, tiếp luôn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.