HỒN BƯỚM MƠ TIÊN - NỬA CHỪNG XUÂN - Trang 77

quanh co uốn khúc, rì rì lướt giữa dọc cát vàng; trong cảnh êm đềm ấy biết
đâu không ẩn núp những loài rắn độc hại người. Cho chí đám mây dịu dàng
theo chiều gió thổi, làn khói lờ đờ bay, lẫn lá xanh, biết đâu không trở nên
cái sức mạnh phá phách của con tạo vô tình...

Vô tình, luồng gió sẽ thoảng động cánh chè như tiếng phản thanh của

ý nghĩ. Lan mỉm cười một mình: Vô tình! Ước gì ta được vô tình như vạn
vật vô tri vô giác!

Tư tưởng của Lan lúc đó lại rời bỏ cảnh ngoại vật mà thu vào trong

tâm trí. Những lý thuyết tứ điện đề, thập nhị nhân duyên, hoặc là cái đời
cao thượng của Phật tổ lộn xộn trong trí nhớ của Lan.

Rồi nghĩ sự nọ nhảy sang sự kia, Lan lại ôn tới cái đời ký vãng. Lan

con nhà dòng dõi, bẩm tính thông minh, thuở nhỏ theo học chữ Nho. Ông
thầy học lại là người rất mộ đạo Phật, thường đem Phật giáo ra giảng, khiến
Lan yêu mến cái đạo rất dịu dàng, êm ái kia. Rồi cha mẹ Lan mất. Lan ở
với chú, chú muốn ép gả Lan vào nơi phú quý. Linh hồn trong sạch của Lan
đã tiêm nhiễm những tư tưởng cao thượng của Phật giáo, cho sự ấy là nhỏ
nhen. Nhất là Lan lại nhớ tới lời thề cùng mẹ trong khi mẹ hấp hối. Lan liền
bỏ nhà đi trốn, cải nam trang đến thụ giới tại chùa Long Giáng. Lan khôn
khéo bỏ lại những tang vật trên bờ sông, khiến nhà yên trí rằng Lan đã tự
vẫn.

Nương náu cửa từ bi hơn hai năm nay, được sư Tổ quý mến truyền

giáo đạo Phật, dốc lòng ngày đêm dùi mài kinh kệ, đã tưởng dứt bỏ được
trần duyên. Ai ngờ...

Lan giật mình ngước mắt ngơ ngác nhìn. Trên cành cây trẩu, con chim

gáy đương gật đầu xù lông cổ, gù ở bên con chim mái. Lan nhắm mắt rồi
quay đi nơi khác, thì kia, trên cành xoan khô khan, hai con quạ khoang
đang rỉa lông cho nhau. Lan lại nhắm mắt thở dài, cuống quít như bị vây
vào trong cảnh chết mà khó tìm được lối ra: "Ước gì ông ấy đi...".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.