HƠN CẢ TUYỆT VỜI - Trang 10

thương đáp, vừa cười hiền hòa với cô bé 13 tuổi có mái tóc quăn màu hạt
dẻ láng mướt của mẹ cô và cặp mắt xanh lục của ông. Ông vui vẻ vỗ tay lên
tập sách viết về Socrates mà ông đang dạy cho cô
Alexandra nhìn ông cười vả lả, xin lỗi, nhưng cô thấy hối hận vì đã lơ đãng.
Vì theo ông ngoại đáng yêu của cô thường nói thì: “Việc nói láo là điều sỉ
nhục cho lương tâm, cũng như là sự nhục mạ trí thông minh của người mà
mình nói láo”. Và Alexandra làm bất cứ điều gì để khỏi nhục mạ con người
dịu dàng đã dạy dỗ cô với triết lý sống của mình cũng như đã dạy cho cô
học toán, triết học, lịch sử và chữ latin.
Cô thở dài ân hận rồi đáp:
- Cháu tự hỏi không biết có phép màu nào làm cho cháu thành “con sâu
nhộng” bây giờ để rồi vài hôm nữa biến thành con bướm xinh đẹp được
không?
- Nhìn chung thì làm con nhộng đâu có tội tình gì? – Ông trích dẫn để trêu
cô bé “quan điểm về cái đẹp ở đời rất khác nhau”. Mắt ông long lanh như
chờ đợi xem cô bé có nhớ câu nói trích ở đâu không.
- Horace- Alexandra trả lời lập tức, cô cười với ông.
Ông gật đầu sung sướng rồi nói:
- Cháu chẳng cần lo âu về vẻ ngoài của mình, cháu thân yêu ạ. Vì cái đẹp
đích thực xuất phát từ trái tim và ở đôi mắt
Alexandra nghiêng đầu sang một bên suy nghĩ, nhưng cô không nhớ triết
gia nào, xưa hay nay, đã nói câu này.
- Ai nói câu này hả ngoại?
Ông ngoại cô cười khúc khích:
- Ông nói
Cô cười vang, tiếng cười trong trẻo như tiếng chuông vang khắp căn phòng
ấm áp, vui như tiếng nhạc. Rồi cô im bặt với vẻ nghiêm trang:
- Ba cháu thất vọng vì cháu không đẹp. Mỗi khi ba cháu đến thăm, cháu
đều thấy thế. Ông muốn cháu đẹp cũng có lý do, vì mẹ cháu đẹp, mà ba
cháu đẹp trai. Được như thế là nhờ bà nội cháu đã lấy người bà con với một
ông bá tước.
Không thể nào che dấu sự bất bình của mình đối với chàng rể và lời tuyên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.