HƠN CẢ TUYỆT VỜI - Trang 161

điều cần thiết mà thế nào xã hội thượng lưu cũng sẽ công nhận nàng “xứng
danh” với Jordan Townsende: đó là Cái Đẹp.
*
Đứng ở cửa sổ, Anthony nhìn Alexandra cưỡi ngựa dưới đường, người mặc
áo quần cưỡi ngựa màu xanh nhạt. anh nhìn sang bà nội đứng bên cạnh, nói
với giọng hơi chế diễu:
- Đáng ngạc nhiên thật! chỉ trong một năm mà chị ấy đã biến thành một phụ
nữ xinh đẹp.
- Chẳng có gì ngạc nhiên hết – bà Công tước đáp, vẻ mặt nghiêm nghị. –
Cô ấy lúc nào cũng có vóc dáng đẹp đẽ và nét mặt tuyệt vời như thế, chỉ
tiếc một điều là cô ta quá gầy và quá trẻ. Cô ta chưa đẫy đà. Mà chính bà
cũng nẩy nở muộn.
- Thật vậy à? – Anthony hỏi, miệng cười toe toét.
- Thật chứ! – bà đáp, rồi bỗng bà có vẻ buồn – Ngày nào cô ta cũng đem
hoa đến cắm ở bia của Jordan. Mùa đông năm ngoái, bà đã muốn khóc khi
thấy cô ta ôm hoa từ trong nhà kính lội qua tuyết mà đi.
- Cháu biết – Tony buồn rầu nói. Anh quay người nhìn qua cửa sổ lại, vừa
thấy Alexandra vẫy tay chào họ rồi đưa con Satan cho người săn sóc ngựa,
mái tóc mượt mà của nàng bây giờ để dài gợn sóng xõa ngang lưng, vẻ mặt
hồng hào, cặp mắt vời hàng lông mi dài long lanh như hai viên ngọc bích.
Jordan đã lầm nàng là con trai, nhưng bây giờ bộ áo quần cưỡi ngựa mành
xanh nhạt để lộ thân hình phụ nữ quyến rũ với những đường cong tuyệt mỹ.
Khi nàng bước lên thềm nhà, Anthony nhìn đôi mông đưng đưa, ngắm
nghía cặp chân dài bước đi duyên dáng, dịu dàng. Cái gì trên người nàng
cũng đều lôi cuốn ánh mắt của đàn ông.
- Trong vài tuần nữa – Tony nghĩ – Khi nàng ra mắt mọi người, chắc chúng
ta phải mất công ngăn cản nhiều kẻ muốn lăn vào cầu hôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.