HƠN CẢ TUYỆT VỜI - Trang 235

nhưng, nghĩ thì nghĩ chàng vẫn không thấy có nét gì là gian xảo trong ánh
mắt, trên khuôn mặt giận dữ của nàng. Tức vì lòng không chịu chấp nhận
nàng la người lừa đảo, chàng quay gót đi ra cửa.
Alexandra nhìn chàng đi ra, tâm trạng cuống cuồng đủ thứ cảm xúc, vừa
giận, vừa mừng lại vừa sợ.
Chàng dừng lại trước cửa, nàng bỗng căng thẳng trong lòng:
- Ngày mai tôi sẽ vào đây. Bây giờ, tôi ra lênh cho cô thế này: không được
đi đâu với Tony hết.
Nếu nàng không nghe theo lời của chàng, hậu quả sẽ rất tai hại, và mặc dù
nàng không nghĩ ra là hập quả đó sẽ ra sao, hay không nghĩ đến chuyện ra
ngoài để nghe điều thị phi, Alexandra cũng bị lời hăm dọa của chàng làm
cho nàng mất tinh thần.
- Thật đấy, cô không được đi ra khỏi nhà này. Cô nghe không?
Lòng lo sợ nhưng bề ngoài nàng vẫn giữ vẻ thản nhiên, nàng nhẹ nhún vai
rồi đáp:
- Tôi nói thông thạo ba thứ tiếng, Đức ông à. một trong ba tiếng ấy là tiếng
Anh.
- Cô lên mặt với tôi phải không? – chàng hỏi, giọng nhẹ nhàng nhưng có vẻ
đe dọa.
Sự can đảm của Alexandra chạm phải lương tri… chàng, nhưng không cái
gì thắng cái gì. Nàng sợ tiến tới mà cũng không dám thối lui, nàng chỉ đứng
yên một chỗ, mạnh dạn trả lời bằng giọng của người lớn nói với một đứa bé
ương ngạnh, phi lý.
- Tôi không muốn bàn đến chuyện này hay bất cứ những chuyện gì với anh
khi anh đang ở trong tình trạng phi lý như thế này.
- Alexandra – chàng nói với giọng hăm dọa – nếu cô muốn biết cô đã đẩy
tôi đến đâu, thì tôi cho cô biết đã đến chỗ giới hạn rồi đấy. Trong “tình
trạng phi lý” hiện nay của tôi, không có gì làm tôi sung sướng hơn việc
đóng cửa nhốt cô lại trong nhà. Cô đã hiểu ý nghĩa lời tôi nói chưa?
Sự hăm dọa của chàng làm cho nàng cảm thấy vụng về, thất vọng. Nàng chỉ
còn biết hếch cằm và không nói gì, nhưng hai má nàng ửng hồng, vì thấy
nhục nhã, và mắt rươm rướm lệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.