HƠN CẢ TUYỆT VỜI - Trang 27

này?
Ông ta nhìn cô với vẻ thách thức, nhưng Alexandra không thèm lưu tâm
tới, cô đi tìm những nơi ông ta có thể thu giấu được dưới tấm nệm ở trường
kỷ, dưới tấm nệm giường và trên lò sưởi. Sau khi đã tìm ở nhiều chỗ khác
nữa, cô đi đến ghế ông đang ngồi, chìa tay với vẻ hòa giải
- Đưa đây cho cháu
- Cái gì? – Ông ta buồn bã hỏi, khó trở người vì chai Madeira ở dưới chích
vào một bên mông to tướng của ông.
Alexandra nhìn ông ta nhúc nhích, cô cười:
- Cái chai Medeira ông ngồi lên trên ấy
- Cháu muốn nói chai thuốc chứ gì? – Ông chỉnh lại – Bác sĩ Beetle đã dặn
ông phải uống thuốc này khi nào vết thương chiến tranh gây đau nhức
Alexandra nhìn đôi mắt nổi gân máu và hai má hồng, cô biết ông ta đang
say vì sau hai năm sống với ông cậu láu cá, vô trách nhiệm nhưng dễ
thương đã làm cho cô sành sỏi về chuyện này. Vẫn đưa tay trước mặt ông,
cô nói:
- Đưa cho cháu đi ông, má cháu đang đợi ông phú nông và bà vợ đến ăn tối.
Bà muốn ông cũng có mặt ở bữa ăn, ông cần phải tỉnh táo như…
- Ông cần phải say mới đối phó được với cặp vợ chồng vênh váo ấy. Ông
nói thật đấy, cháu Alexandra yêu quý à, cặp vợ chồng ấy làm cho ông chán
ngấy. Thánh thần không sống chung với ma quỷ được
Khi Alexandra cứ chìa tay ra trước mặt ông, ông già đành thở dài, nhỏm
mông lên lấy chai rượu còn một nửa
- Ông ta là người bạn tốt – Alexandra nói, vỗ tay lên vai ông cậu một cách
thân ái – Nếu khi cháu về mà ông vẫn còn thức, chúng ta sẽ chơi bài Uýt
và..
- Khi nào cháu về? – Ngài Montague hoảng hốt hỏi – Cháu đi để ông ở nhà
một mình với mẹ cháu và các vị khách khó chơi ấy, phải không?
- Cháu phải đi – Alexandra vui vẻ đáp, bước ra khỏi phòng. Cô đưa tay hôn
gió rồi đóng cửa, mặc cho ông ta than vãn về việc “buồn đến chết” và “bị
đẩy vào cảnh chán phèo”
Alexandra đi ngang qua phòng ngủ của mẹ cô thì Felicia Lawrence gọi lớn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.