HƠN CẢ TUYỆT VỜI - Trang 309

nước hoa của nàng trên bàn ngủ đã dọn sạch hết. nàng có cảm giác mình
vào lộn phòng, nên đưa mắt nhìn quanh, bỗng cánh cửa phòng mở và chị
hầu thốt lên một tiếng kêu nho nhỏ.
Alexandra chưa kịp chặn chị ta lại, chị đã quay gót chạy đi, miệng gọi
Higgins.
- Đức bà đã về.
Alexandra cảm thấy lo sợ vì sẽ chạm trán với Jordan khi cô tìm cách thoát
khỏi nhà. Nàng không mong gì tránh khỏi gặp mặt chồng, nhưng nàng vẫn
hi vọng thế.
- Marie! – Nàng gọi theo chị hầu, chị ta đang chạy xuống thang lầu để báo
tin vui. – Công tước đâu rồi? tôi muốn đích thân báo cho ông biết.
- Đức ông ở trong phòng làm việc , thưa Đức bà.
Jordan đi lui đi tới trong phòng làm việc rộng rãi, sách chất đầy trên kệ sát
tường, như con hổ trong chuồng, hai tay cào lên mái tóc đen. Chàng đợi
Alexandra xuất hiện từ nơi nào đấy nàng đã ngủ đêm qua, không muốn
nghĩ đến việc nàng gặp chuyện bất hạnh, và cũng không thể không lo sợ
chuyện bất lành đã xảy đến cho nàng
Alexandra lặng lẽ bước vào phòng làm việc, lòng nghĩ thế nào chàng cũng
trút cơn thịnh nộ lên đầu nàng khi thấy nàng. Nàng đóng cửa rồi lên tiếng:
- Tôi đoán chắc anh muốn gặp tôi?
Jordan giật mình quay lui, nhìn thấy nàng đứng trước mặt mình, tươi tỉnh vì
ngủ được một giấc ngon lành chứ không phải như chàng. Chàng cảm thấy
vừa mừng vừa giận.
- Cô đi đâu cả đêm? – Chàng hỏi, bước đến gần nàng, rồi hỏi tiếp bằng
giọng châm biếm: - Cô giữ lời hứa giỏi đấy chứ.
Alexandra cố để khỏi bước lui. Nàng đáp:
- Tôi giữ đúng lời hứa, thưa ngài. Tôi về thẳng nhà và đi ngủ.
Hàm xai chàng căng ra.
- Đừng nói láo với tôi.
- Tôi ngủ trong phòng của bà gia sư, - nàng trả lời lễ phép - Anh không ra
lệnh cho tôi phải ngủ trong phòng của tôi.
Sự tức giận liền dịu xuống trong lòng của Jordan, thay vào đấy, chàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.