HÒN ĐẢO PHÍA CHÂN TRỜI - Trang 44

- Tớ ở trên kia. Đồn biên phòng.
- Vào đây! Vào đây! - Nhụ lấy tay vuốt nước trên vai rồi bước ra cười.
- Cũng chã à?
- Ừ, dân chài đây.
- Sao mà tắm như cua đồng thế. Đi với tớ. Tớ trông thấy cậu từ hôm

qua bằng ống nhòm của chú Thuận.

- Chú Thuận là chú nào?
- Chú trinh sát trên đồn. Sĩ quan nhé!
- Sao cậu lại ở đây?
- Bố tớ là lính táo quân. Tên cậu là gì?
- Nhụ.
- Tên tớ là Ngạnh. Hai thằng cùng họ nhà cá cả.
Ngạnh kéo Nhụ ra ngoài bãi cát.
Ngạnh bảo:
- Chỉ có đàn bà, con gái, mới tắm như mày thôi. Ê, tụt quần ra.
Ngạnh cầm tay kéo một cái, miếng vải rời ra, chỉ còn một cái dây cao

su màu nâu nhạt buộc ngang bụng.

- Thế cũng đòi là dân chài. Dân chài phải tắm thế này này.
Nó nằm trên cát, cho sóng biển đánh lập lờ vào bẹn, rồi giang hai tay

ra, lấy cát xoa vào ngực mình.

- Ở đây có sá sùng mày ạ. - Nó bảo. - Mày ăn sá sùng rồi chứ?
- Chưa.
- Đích thị là cua đồng.
- Thế mày ở đây đã lâu rồi à?
- Hơn một tháng. Một đêm bất ngờ có giông. Thuyền tớ bị lật. Mẹ và

em tớ, nước cuốn đi đâu không biết. Bố con tớ bám vào mảnh ván, may sao

trôi dạt đến đây, được bộ đội biên phòng cứu. Nghĩ đến cơn giông ấy, tớ vẫn

còn rùng mình. Cậu gặp giông bao giờ chưa?

- Chưa?
- Thế cũng dám nhận là chã. - Nó sì mũi ầm ĩ.
- Quê cậu ở đâu?
- Tớ làm đếch gì có quê. Cha chài, mẹ lưới, con câu. Sông Ngô bể Sở

biết đâu là nhà.

- Cậu học lớp mấy?
- Ai dạy mà học, học làm gì?
Nhụ ngồi dậy, lấy ngón tay vẽ chữ b lên cát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.