HÔN LỄ TỬ THẦN - Trang 120

Carl luồn tay dưới áo khoác và đút súng vào bao. “Chỉ là con chó thôi.”

Lại có tiếng chó sủa.

Nỗi sợ hãi vẫn còn đọng trên mặt cô, và anh nhìn thấy cô run rẩy.

“Bây giờ thì ổn cả rồi,” anh nói, cố ý giữ cho giọng của mình bình tĩnh.

“Tôi muốn chuyện này kết thúc đi.” Cô chớp mắt, và một vài giọt lệ

đọng trên mi cô. “Không có thêm ai chết. Không có súng ống gì. Tôi muốn
người ấm lên.”

Cái khăn quàng của cô đã tuột ra và vắt hờ hững trên cổ cô. Khuôn mặt

không thần sắc của cô mang một ý nghĩa mới đến cho từ “nhợt nhạt”.

“Tôi biết.” Anh bước tới vài bước và kéo cô lại phía mình. Cô vùi mặt

trong ngực và quàng hai tay quanh người anh. Chặt. Thật chặt, như thể cô
không bao giờ muốn rời. Mọi sự mềm mại của cô chạm vừa vặn vào người
anh, nhắc anh nhớ rằng ngoài việc đang hoảng sợ ra, cô còn là phụ nữ.

Anh cúi mặt xuống mái tóc cô. Chúa ơi, cô thơm quá. Anh hít vào và cố

gắng không để cơ thể mình phản ứng lại với mùi hương của cô, hoặc với
thực tế là anh đã không ôm người phụ nữ nào trong tay từ hàng tháng nay.
Anh tự nhủ, cô cần được ôm ấp, chứ không cần tình dục.

Thật chẳng may, anh lại có một vấn đề hoàn toàn đối lập. Anh cần tình

dục chứ không cần được ôm. Tình thế sẽ chẳng cấp bách thế này nếu như
anh giữ đúng hẹn với cô người mẫu sáng nay. Nhưng không, bà Jones và
câu chuyện của bà ta về những cô dâu đã làm anh mất hứng. Nhận ra “tình
thế” của mình đang cương cứng thêm, anh lùi lại trước khi cô cũng cảm
nhận được. Điên nhất là anh phải gỡ tay cô ra khỏi mình. Rõ ràng là cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.