HÔN LỄ TỬ THẦN - Trang 190

cái đồ khốn nạn ấy. Và anh sẽ tóm cổ hắn. Cái đồ hèn hạ suýt nữa thì thiêu
sống Tóc Đỏ và anh.

Anh bắt đầu xem qua một số hồ sơ khác trong máy tính của Tabitha. Tuy

nhiên, mắt anh chốc chốc lại nhìn vào cái ghế sô pha điệu đà và cái người
phụ nữ đầy nữ tính đang ngồi trên ghế, trông có vẻ như cô đang cần tựa vào
một bờ vai vững chãi. Mà anhthì có những hai vai. Một bên vai thì cũng
đầy thương tích, nhưng cô vẫn có thể sử dụng nó. Trời đất, khi cô dựa vào
anh lúc nãy, cảm giác dễ chịu đến nỗi, mọi tình huống dẫn đến đó đâm ra
đáng giá.

Có tiếng còi xe cảnh sát vẳng đến từ xa và bố anh lên tiếng. “Làm ơn cho

bố một ân huệ trước khi cảnh sát tới đây đi.”

“Làm gì ạ?” Carl buộc mình rời mắt khỏi Tóc Đỏ.

“Cởi cái khăn quàng màu hồng ấy ra đi. Trông con cũng gần lòe loẹt như

cái lão Logan trong bộ đồ ngủ màu hồng đấy.” Buck cười to.

Carl giật cái khăn ra. Baby, với bộ vuốt sơn hồng, chọn đúng lúc ấy để

nhảy lên đùi Carl.

***

“Ông ta bảo phải rẽ trái mà,” Les nhấn mạnh.

Họ đã bị lạc đường và lái loanh quanh từ lúc nào đến giờ để tìm đường

trong bóng tối. Và giống như mọi giống đực còn sống và còn thở khác, Joe
Lyon thà thú nhận là mình mắc bệnh bất lực còn hơn nhận là mình đã lạc
đường. Phải hỏi đường chẳng khác nào bị thiến. Chỉ tới khi cô dọa sẽ ra
khỏi xe và đi bộ tìm đường thì anh mới chịu tìm một cửa hàng mở cửa suốt
ngày đêm. Les là người vào hỏi đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.