Nhưng có gì là phiền đâu nếu anh nói chuyện với cô ấy? Nói với cô ấy nên
thận trọng.”
“Và chuyện đó khiến anh quay trở lại với câu hỏi ban đầu. Nếu chú quan
tâm cô ấy thế, sao không tự mình đi nói chuyện với cô ấy?”
Carl đặt cái nĩa xuống. “Em nói với anh rồi, đấy không phải việc của
em.”
Tami đặt một lát bánh trước mặt Carl và đặt nhẹ một nụ hôn lên đôi vai
trần của chồng mình.
Carl nở một nụ cười với Tami. “Anh phải cố mà giữ lấy người phụ nữ
này,” anh nói trong khi vỏ bánh giòn và nhân táo ngọt ngào tan trong
miệng.
Ben nhìn vợ đi ra khỏi phòng. “Anh luôn làm vậy. Bởi vì, để anh nói chú
nghe, tài năng của cô ấy không chỉ dừng lại ở trong bếp thôi đâu.”
Carl cười, và trong một giây thôi anh muốn có những thứ này: bữa cơm
gia đình, tình cảm gia đình. Rồi sự thật lại hiện ra, và anh tỉnh táo hơn.
Nhưng tâm trí anh cũng hiện lên hình ảnh Tóc Đỏ. Cô ấy có biết nấu nướng
gì không?
Anh trao tờ giấy cho Ben. “Hôm nay anh đi gặp Tóc Đỏ đi.” Miếng bánh
tan chảy trên môi anh.
“Hôm nay anh không đi được.” Ben đứng dậy.
“Mình đã thỏa thuận rồi mà.” Miếng bánh trở nên vô vị.