HÔN LỄ TỬ THẦN - Trang 276

Bà không đáp lời. Có khi ở bên hàng xóm cũng nên, anh đi vào bếp để

lấy một lon sô đa. Trong khi lưỡng lự không biết có nên ăn một cái bánh
mỳ kẹp hay không, anh nghe có tiếng động trong phòng ngủ.

“Mẹ ơi?” Tưởng tượng ra bà ngã lăn ra đất, anh chạy vội vào phòng ngủ.

Và... Mẹ khỉ! Anh quay phắt ra. Nhưng, đã quá muộn. Hình ảnh ấy đã găm
như một hình xăm vào trí nhớ của anh. Không phải chỉ là một hình xăm
tạm thời. Một hình xăm vĩnh viễn.

“Joe!” mẹ anh thét lên.

Anh nghe có tiếng va thịch vào tường và cầu mong sao đó là người bạn

tình của mẹ chứ không phải bà. Và cũng sẽ hay hơn nhiều nếu người bạn
tình của bà là một người thật. Nhưng nhìn thấy mẹ mình, trần như nhộng và
đang thưởng thức một bạn tình chạy pin, về cơ bản là quá sức chịu đựng.

Anh đứng trong hành lang, cố gắng quyết định xem mình sẽ làm gì. Mẹ

anh lảo đảo phía sau anh để nói với anh rằng bà chưa ngã ra mà chết. Anh
lại sục mười ngón tay vào mái tóc. “Cứt thật.”

“Joey. Mẹ... mẹ... Đáng ra con không bao giờ nên chứng kiến cảnh này.”

“Ít nhất thì lần này, mẹ con mình cũng nhất trí hoàn toàn về một điều gì

đó.” Ngay lúc ấy, Joe quyết định trò chơi sẽ kết thúc. Không cần phải xoa
dịu mẹ mình nữa.

Anh quay ngoắt lại, mừng là mẹ anh đã mặc một cái váy. “Con ghé qua

để báo với mẹ là bọn con hủy lễ cưới.”

Mẹ anh đặt một tay lên tim. “Nhưng...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.