HÔN LỄ TỬ THẦN - Trang 446

dạy cho Edwards vài bài học.

Carl chưa hề nhìn thấy các nạn nhân, nhưng cứ thể theo cái cách thức mà

các đồng đội cũ của gã không nể nang gì khi tung hê đồ đạc của Edwards,
thì tất cả bọn họ đã nhìn thấy nạn nhân rồi. Cái ý nghĩ rằng Edwards muốn
làm Tóc Đỏ đau đớn theo cùng cách thức ấy khiến cho dịch vị trào lên như
sát muối vào dạ dày của Carl.

Ai đó vấp phải cái bàn, khiến cho cái đèn để trên bàn đổ nhào xuống.

Edwards tiến một bước về phía người sĩ quan, Carl và hai người khác lao
ngay lại, tất cả chỉ mong Edwards ra tay: tạo cho họ lý do để tẩn cho hắn
một trận.

Edwards, dẫu bực tức, không đến nỗi ngốc nghếch, dừng lại.

Trong vòng một giờ tiếp theo, Carl quan sát ngôi nhà của tên chó đẻ. Đi.

Lại. Anh theo dõi hắn cố gắng nuốt trôi sự sợ hãi, nhưng Carl không nhìn
thấy hắn lo lắng. Không lần nào. Và điều ấy làm Carl lo. Có ai đó kêu lên
trong phòng ngủ, Carl tiến lại để nghe, nhưng không nghe thấy gì. Ben
bước ra, sự thất vọng hằn sâu trên mặt anh mách với Carl rằng, cái mà họ
tìm thấy đó, chưa đủ.

“Chỉ có vài bức ảnh chứng minh là Edwards và Jones có quen biết

nhau.” Sự thất vọng trên vẻ mặt Ben nói nhiều hơn câu trả lời của anh.

Carl đưa tay ra phía sau để xoa bóp vai, và liếc nhìn Edwards lần nữa.

“Hắn ta không lo lâu, anh Ben à. Hoặc là hắn ta đã xóa bỏ hết bằng chứng,
hoặc là hắn ta không có lý do gì để lo.”

“Hắn ta đã nói dối về mối quan hệ tình cảm với Tabitha. Chúng ta cũng

xác định được hắn ta đã đến nhà Katie. Hắn ta phải là kẻ sát nhân, khốn
kiếp!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.