HÔN LỄ TỬ THẦN - Trang 58

“Có nghĩa là anh chỉ nói dối phải không?” Hai hàm răng cô lại bắt đầu

đánh vào nhau trở lại. Bây giờ cô chẳng có cảm giác gì nữa ở đùi và mông.

“Gần như thế.” Có tiếng bước chân anh ta đi qua gian phòng.

“Gần như thế ư? Làm thế nào mà anh có thể ‘gần như’ nói dối thôi nhỉ?”

“Nghe có vẻ như cô lại cảm thấy căng thẳng vì tôi nữa rồi.”

“Phải đấy. Sau khi chứng kiến vụ giết người và bị kẻ sát nhân truy đuổi,

tôi bị nhốt ở trong cái nhà ngục này với một người đàn ông bảo với tôi rằng
anh ta là cảnh sát và sau đó lại bảo tôi rằng anh ta không phải là cảnh sát.
Tôi cứ nghĩ là tôi được giải cứu. Giờ thì hóa ra tôi bị nhốt cùng với một anh
chàng chửi bậy quá nhiều.”

Anh ta khẽ cười.

“Tôi không định nói đùa đâu.”

“Xin lỗi nhé,” anh ta nói.

Xin lỗi à? Cô cược là anh ta đang có một nụ cười giả dối trên khuôn mặt

điển trai của anh ta. Cô chẳng biết anh ta có điển trai. Anh ta có thể xấu xí
một cách khủng khiếp. Cô cũng chẳng quan tâm đến bề ngoài của anh ta.
Ăn mày thì không thể đòi xôi gấc, cảnh sát hay không, cô cũng van xin anh
ta đưa cô ra khỏi đây. Anh ta có thể có đôi chân vòng kiềng và sún răng
cũng được. Cô vuốt ngón tay cái trên ngón tay đeo nhẫn của bàn tay trái và
một cơn buồn nôn lại nghẹn lên trong cổ.

Sau thở vài hơi để lấy lại bình tĩnh, cô so vai và hít hà cái áo khoác của

anh ta. Carl Hades không có mùi khó ngửi. Không. Anh ta có mùi hương
của kiểu đàn ông rất điển trai và chỉ biết mình. Nhưng dù sao thì anh ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.