HÔN LỄ TỬ THẦN - Trang 67

“Liệu có ai đến tìm anh không?” Cô đợi anh ta trả lời, tự hỏi không biết

anh ta có vợ chưa. Quả thực là anh ta đã nói với cô rằng anh ta chẳng hề tin
tưởng vào hôn nhân, nhưng điều đó cũng có thể có nghĩa là anh ta đang bị
cùm kẹp trong một cuộc hôn nhân chẳng hạn. “Bố anh, hay... ai đó khác?”

“Ông già đang ở Austin. Con chó của tôi sẽ nhớ đến tôi nếu không được

cho ăn. Nhưng tôi chưa kịp huấn luyện cho nó gọi cho số 911.”

Nhắc đến 911 làm cô nhớ lại cô đã tìm kiếm điện thoại trong phòng làm

việc của Tabitha. Vật lộn với những suy nghĩ ấy, cô cố gắng tưởng tượng ra
Carl đang cho thức ăn vào đĩa cho chó. “Con chó giống gì hả anh?”

Anh ta ngừng một lúc. “Một con chó lớn.” Toàn bộ giọng điệu của anh ta

thay đổi. Anh ta lại nói dối nữa rồi, mặc dù cô hoàn toàn không hiểu vì sao
anh ta lại nói dối về chuyện con chó.

“To chừng nào?” Sự lạnh lẽo từ sàn nhà vẫn tiếp tục luồn qua cái quần

bò mỏng thấm vào da thịt cô.

To, to. Trong này phải có đèn mới phải chứ,” anh ta nói.

Phải chăng anh ta là một kẻ nói dối miễn cưỡng? Nếu vậy, thì anh ta cần

tập tành thêm. Hoặc có thể anh ta nói dối cũng không tệ lắm, nhưng có một
cái gì đó khi một người nói và nghe trong bóng tối hoàn toàn khiến cho lời
nói dối trở nên rõ rệt hơn. Có thể là cô và Joe nên thử nó. Tắt hết đèn đi để
nói chuyện một đêm. Cô sẽ nghe thấy gì trong giọng nói của Joe? Anh sẽ
nghe thấy gì trong giọng nói của cô? Liệu anh có thể giải thích vì sao hai
tuần cuối này anh quá bận để gặp cô? Liệu cô có thể hiểu tại sao cô chẳng
lấy làm phiền khi anh quá bận? Bụng cô run lên và cô quyết định không
nghĩ về điều đó nữa.

Tiếng Carl di chuyển khiến Katie ngẩng lên. “Anh làm gì vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.