HÔN LỄ TỬ THẦN - Trang 79

“Một lần nữa cảm ơn anh.” Cô rời khỏi ghế và đi ra đợi ở trong nhà hàng

đông đúc. Đông đúc, rất nhiều người, nơi cô chờ đợi một mình, nơi cô nhận
ra cô cô đơn biết nhường nào.

Sau khi đã cố gắng gọi cho Katie và không có trả lời, Les tự hỏi hay cô

nên đi về nhà Katie và đợi ở đó. Đến muộn chẳng giống cô ấy chút nào.
Katie..., nói thế nào nhỉ, là một người hơi cầu toàn. Không phải cô ấy cầu
toàn đối với người khác mà với chính bản thân mình.

Một cảm giác không dễ chịu luồn vào sống lưng cô.

“Katie, cậu ở đâu?”

***

Katie ấn công tắc và ánh sáng lại tràn ngập gian phòng lần nữa. Cô chớp

mắt. Carl chớp mắt. Họ nhìn nhau chằm chằm như hai người lạ. Và họ thật
ra là hai người lạ, nhưng không hoàn toàn.

Cô nhìn đồng hồ, từ một giờ đồng hồ nay, họ đã ở bên nhau trong bóng

tối. Cô đã đánh, cào, đá anh ta. Họ đã chia sẻ ký ức về sự ra đi của cha mẹ
mình. Và, ồ, họ đã nôn ọe bên nhau. Điều ấy chẳng nghĩa lý gì, nhưng lạ
làm sao, lại có. Les là người duy nhất sống sót trên đời này biết về cái dạ
dày căng thẳng của cô.

Buồn cười làm sao, dường như khi bị nhốt chung với một người lạ trong

bóng tối đã tạo ra cảm giác thân mật. Cô cảm thấy chính mình đỏ mặt.

Sự yên lặng trở thành bối rối. Carl đưa mắt nhìn quanh phòng. “Trúng

rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.