HÔN MIÊN - Trang 213

“Ngộ nhỡ anh ngã xuống thì làm thế nào.”

“Đi ra ngoài…..”

Thẩm Tâm Duy đứng sau lưng anh, không đi, “Cũng không phải là chưa

từng xem qua, bây giờ anh giả bộ cái gì?”

Anh quay đầu, cười như không cười nhìn cô, “Tôi không muốn em thấy,

không được sao?”

“Tôi càng muốn xem.” Cô cố mở to hai mắt, tầm mắt từ trên mặt anh đi

xuống, dừng ở một chỗ nào đó, đột nhiên cảm thấy mình hơi vô duyên, vì
vậy nhanh chóng nháy mắt, “Được rồi…. tôi đi ra ngoài.”

Chẳng những cô đi ra ngoài, còn đóng cửa lại, cô sợ mình không ra được,

anh đứng một chân, quá đáng thương…. Hơn nữa để một người nín lại,
hình như không tốt lắm.

Cô chờ một lúc lâu, mới gõ cửa, “Xong chưa?”

Không có phản ứng gì.

“Tôi vào đây.”

Lúc cô đi vào, thấy rõ anh mặc chỉnh tề, nhưng ánh mắt anh nhìn cô rất

khó chịu. Cô cẩn thận đỡ anh lên giường, sau đó thấy gậy bên mép giường
thì nói, “Có vẻ như không cần tôi đỡ, anh có thể dùng cái đó mà…..”

“Đúng vậy, em lo lắng cái gì?”

“Tôi không thấy cái gì cả, được không?”

“Em muốn thấy cái gì?” Anh hỏi đơn thuần.

Cô giả vờ vô tội, “Dù sao cái gì tôi cũng không thấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.