HÔN MIÊN - Trang 233

Chỉ là những từ đơn giản, lại làm cô che miệng, hốc mắt liền đỏ. Cô còn

tưởng rằng, bọn họ sẽ che cười, cho rằng cô lật lọng, kết quả họ lại dùng
cách này biểu đạt tình cảm.

Sau đó có bạn cán bộ đứng lên, nói rằng sau khi cô rời khỏi, họ không

quen lắm. Cũng có học sinh xung phong nhận việc bày tỏ, phương pháp dạy
học của cô rất tốt, khiến sinh viên này học được không ít điều, nếu như cô
rời đi không trở lại, chắc môn tiếng anh này rất khó. Cũng có học sinh đứng
lên nói rằng phương pháp dạy của cô rất dễ, khiến bọn họ học nhanh, cũng
không đè nén, may là cô trở về rồi.

Các bạn học rối rít phát biểu ý kiến của mình, điều này làm cho Thẩm

Tâm Duy rất cảm động, đồng thời cũng phát hiện ra, ít nhất cô làm tốt công
việc giảng dạy, đây mới là sự nghiệp của cô, là một cô giáo dạy tiếng Anh
với những sinh viên khả ái.

Cô khống chế được tâm tình của mình, để bọn họ ngồi xuống, trên mặt

nở nụ cười, đây cũng là nụ cười thật lòng nhất của cô trong khoảng thời
gian này, “Đừng tưởng rằng các bạn nói như vậy, thi cuối kì tôi sẽ nhẹ tay,
tôi vẫn sẽ nghiêm khác như cũ.”

Sinh viên cười, “Chỉ cần vẫn nghiêm khắc như thế, bọn em cũng không

sợ nữa.”

Thẩm Tâm Duy cũng cảm thấy thật thú vị, thành tích cuối kì của cô, luôn

không gây khó dễ cho họ. Xem ra bọn họ cũng biết tính của cô, cho nên sau
thi cuối kì, luôn có người gọi điện xin tha thứ.

Cô thu lại cảm xúc của mình, bắt đầu dạy học. Một nửa giờ học thì cô

toàn kể các câu chuyện tiếng anh xưa, một mặt để tăng thêm hứng thú cho
sinh viên, một mặt kích thích bọn họ cố học tiếng. Kể chuyện xong, tiếp tục
dạy, số học sinh chơi điện thoại cũng giảm đi nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.