HÔN MIÊN - Trang 256

“Thôi đi, ít khen bản thân vừa thôi, nếu như là cậu… cậu thà bỏ vào trong

bát của mình chứ không bỏ nổi vào bát của Giang Thiếu Thành….”

Thẩm Tâm Duy, “…..”

Đây mới là bị khinh bỉ tới tận cùng.

“Thôi, Tiểu Lạc, cậu khen tớ một câu đi, nếu không tớ chẳng muốn sống

nữa.”

“Chúc cậu không bị Giang Thiếu Thành chơi đùa tới chết, chơi lúc sống

không bằng chết còn kém không nhiều lắm đâu…..”

Thẩm Tâm Duy cúp điện thoại luôn.

Thẩm Tâm Duy không thể làm gì khác hơn là đi nấu ăn, tránh vết thương

của Giang Thiếu Thành, cô nấu một ít cháo, sau đó rang cơm. Lúc bật bếp
gas lên, cô thấy chua xót, trước kia cô cũng nấu ăn ở nhà thế này, sau đó
chờ người mình yêu quay về ăn, mỗi lần làm cơm đều muốn, hôm nay phải
làm đồ ăn ngon, lúc anh ăn sẽ khen mình. Cô còn cố ý làm ra rất nhiều, thái
nhỏ cho ít khoai tây vào, nấu cơm nhu vậy không chỉ thơm, gạo còn dẻo
hơn.

Chuyện cũ nghĩ lại mà sợ, căn bản là hình dung tâm trạng của cô bây giờ.

Nghĩ lại cái gì chứ, có cái gì tốt mà nhớ…..

Cô múc thức ăn trong nồi ra ngoài, sau đó đẩy cửa phòng, cô bật đèn lên,

Giang Thiếu Thành mới vuốt mắt nhìn về phía cô, thì ra lúc trước anh đã
ngủ rồi, bởi vì cô bật đèn lên, lại tỉnh, cặp mắt anh có hồn không giống như
ban ngày, nhẹ nhàng liếc nhìn cô, bên trong có chút dịu dàng.

Cô lập tức ngăn cản mình ảo tưởng về hướng tốt đẹp, “Làm xong thức ăn

rồi, muốn tôi bưng đến cho anh, hay ra ngoài ăn?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.