HÔN MIÊN - Trang 258

đương nhiên điều kiện quan trọng là tự nguyện, mỗi lần cô đều chủ động
yêu cầu, anh mới gắng khích lệ.

Lần đầu tiên cô làm cơm khoai tây, còn cho thêm ít muối, mùi vị rất tuyệt

vời. Ngày đó cô chờ anh khen, nhưng không có, vì vậy cô chủ động hỏi
anh: “không cảm thấy hôm nay cơm rất khác sao? Có thấy nó rất ngon
không?”

“Cho thêm khoai tây, thêm muối, ngon hơn so với trước kia.”

“Sau đó thì sao? Ăn không ngon sao?”

“Ừ….” Anh do dự mấy giây. “không tệ, em có thể biến cơm thành món

ăn ngon rồi đấy.”

“Vậy sao trước không biết khen em.”

“Bây giờ anh khen…..”

“Điều này giống nhau sao? Anh chủ động khen em, với chuyện em hỏi

anh mới khen không giống nhau.”

“không giống ở chỗ nào?”

một bữa cơm, bởi vì cô nói cô hỏi anh mới khen và anh chủ động khen

không giống nhau thành cuộc tranh luận, kết quả hôm đấy cô bãi công
không rửa chén, để anh tự rửa, ai bảo anh nói giống nhau.

Trải qua rồi, thật như hình với bóng, cô ăn một miếng lớn, che giấu việc

cô nhớ tới trước kia, chẳng tiến bộ chút nào, luôn nhớ lại kỉ niệm, anh cũng
chẳng nhớ tới cô, coi như biết, hơn nữa là nghĩ cô cố tình gây sự ra sao, cô
tùy hứng nhường nào, dù sao không nghĩ tới cô tốt bao nhiêu.

Đột nhiên cô cảm thấy món mình làm hôm nay, cực kì khó ăn, chính cô

cũng không ăn được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.