HÔN MIÊN - Trang 377

HÔN MIÊN

HÔN MIÊN

Lục Xu

Lục Xu

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 47

Chương 47

Thẩm Tâm Duy có thể cảm thấy có người chạm vào mình, nhưng cô quá

mệt, sức để mở mắt còn không có. Vì vậy chỉ có thể để mình ngủ say. Dù
trong quá trình ngủ, cô cảm thấy mình đang chuyển động, cô nghĩ chắc
mình đang có ảo giác, giống như ánh sáng lóe lên vậy. Chuyện tốt đẹp
mong đợi nhất, là sau khi Lương Nguyệt Lăng tới nơi này, cô cũng biết rõ
mình ở chỗ nào. Cô như bị nguyền rủa, nếu như mình vẫn nằm tại đây, kiếp
sau cũng chỉ bị giam cầm, sau đó mãi mãi không trốn thoát được. Lúc này
mới nhớ tới những gì đã mất đi, nhưng cô thật sự quá mệt, không muốn
giãy giụa, không muốn mở mắt. Thế nên mới tự nói với mình, cô có thể đi
rồi.

Dù sâu trong lòng mình không muốn thế, nghe tiếng bước chân ngày

càng xa của Lương Nguyệt Lăng thì cô cũng biết, mình chỉ có thể đợi trong
bóng tối. Cô không tức giận, không tức nổi, mọi người đều phải chịu trách
nhiệm vì chuyện mình đã làm, như vậy mới có thiện ác hữu báo. Cô đã đoạt
đi cái gì đấy của Lương Nguyệt Lăng, đây là sự thật không thể chối bỏ, mà
lúc đó cô còn rất vui, hơn nữa còn hưởng thụ… Cô nên cảm tạ Lương
Nguyệt Lăng mới đúng, Lương Nguyệt Lăng nói ra tất cả, khiến cô không
hối hận về chuyện mình đã làm, người đàn ông cô yêu, chưa bao giờ phản
bội cô, hơn nữa cũng yêu cô, như vậy là đủ rồi. Bỏ với giá cao, sau đó đạt
được thứ mình muốn, hạnh phúc như vậy mới đáng để theo đuổi, chỉ là quỹ
đạo của cô có phần thay đổi mà thôi, thu được hạnh phúc trước, sau đó mới
phải trả giá.

Cô rất thỏa mãn, hơn nữa cảm giác như vậy mà chết đi, sắc mặt của cô rất

trầm tĩnh, hình như ngủ rất ngon.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.