HÔN MIÊN - Trang 379

Lúc Giang Thiếu Thành thấy Thẩm Diệc Đình ôm Thẩm Tâm Duy ra thì

Thẩm Diệc Đình cho rằng anh sẽ xúc động, nhưng lúc đó, đột nhiên Giang
Thiếu Thành bình tĩnh lại. Cái cảm giác tỉnh táo đấy Thẩm Diệc Đình có
thể hiểu, chỉ cần cô thật tốt, tất cả không còn là vấn đề.

Giang Thiếu Thành lắc đầu một cái, “Không cần.”

Thẩm Diệc Đình còn muốn khuyên nữa, nhưng lại thôi, thở dài, anh biết,

khuyên nữa cũng vô ích, Giang Thiếu Thành sẽ không nghe. Thẩm Diệc
Đình nhìn Thẩm Tâm Duy trên giường một hồi, lúc này mới yên lặng ra
khỏi phòng bệnh.

Nam Ngưng đứng ở ngoài, thấy Thẩm Diệc Đình ra ngoài, không khỏi

cảm thấy buồn cười, “Anh cũng biết ở đó mình làm kỳ đà cản mũi sao?”

Nói thế này, Thẩm Diệc Đình đương nhiên không muốn nói lại, chỉ

không có phản ứng gì. Anh ngồi cạnh Nam Ngưng, thấy cô cười vui vẻ,
không nhịn được sờ đầu cô, “Ăn cơm đi!”

“Ừ.” Nam Ngưng gật đầu một cái.

Bọn họ đi qua hành lang, vào thang máy. Bây giờ tất cả mọi chuyện đã

qua, anh không cần vì mục đích nào mà không quan tâm tới người con gái
này nữa. Bọn họ vào thang máy, cửa thang máy có bóng dáng của bọn họ,
Nam Ngưng bây giờ không có gì khác so với lần đầu anh gặp cô, vẫn thanh
lệ thoát tục như thế. Đột nhiên anh cảm thấy thật may mắn, cho tới giờ phút
này, người phụ nữ này vẫn ở bên cạnh anh. Khi anh không nhịn được muốn
xem cô một chút thì thấy cô gặp mặt với bạn trai cũ thì anh mới biết mình
khó chịu cỡ nào, chuyện tình cảm, thực sự không liên quan tới người khác,
nhưng cũng dễ dàng để mình càng thấy rõ tình cảm của mình. Anh quan
tâm tới cô gái này, rất quan tâm, cho nên lúc biết cô bị Lương Huy bắt cóc
thì mới tức giận đến thế, dù khi đó Giang Thiếu Thành đảm bảo với anh cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.