HÔN MIÊN - Trang 387

Giang Thiếu Thành thở dài, so đo trong lòng bỗng hạ xuống chút. Bây

giờ chắc cô vẫn còn giận anh, anh vì muốn dụ Lương Huy nên mới làm
nhiều chuyện lừa gạt cô, cho dù là về tình có thể tha thứ, nhưng cô cũng đau
lòng thật. Anh trơ mắt để cô đau lòng và khổ sở như thế, sau đó trong lòng
cô lại cảm thấy anh làm đúng, nghĩ tới tâm tình trước kia của cô, vẫn sẽ
canh cánh trong lòng. Cô còn oán hận anh, vì thế anh vẫn nên biểu hiện
thế…. ừ, uất ức chút tốt hơn.

Anh không nói lời nào, thái độ cam chịu nhìn cô, giống như đang nói…,

ừ, em dạy rất đúng, xin tiếp tục giáo huấn.

Quan hệ trong phòng bệnh rất kì lạ. Lúc này Thẩm Diệc Đình vào phòng,

kết quả là, ánh mắt của Thẩm Tâm Duy nhìn chằm chằm vào Thẩm Diệc
Đình. Giang Thiếu Thành nhìn Thẩm Tâm Duy một chút, nhìn Thẩm Diệc
Đình một chút. Được, anh tốt bụng một chút, để lại không gian cho bọn họ,
lấy gậy đi ra ngoài.

Cho đến khi Giang Thiếu Thành lấy gậy, Thẩm Tâm Duy mới nhìn anh.

Cô mím môi, hình như lộ vẻ xúc động, nhưng cuối cùng không nói gì, nhìn
anh rời đi.

Giang Thiếu Thành vừa đi, sắc mặt Thẩm Tâm Duy thay đổi luôn. Cô

nhìn thẳng anh trai của mình, sau khi cô tỉnh lại, cũng biết anh trai mình
vẫn còn sống, nhưng khi anh trai cô xuất hiện trước mặt cô, cô cũng không
kích động lắm. Cảm giác bình tĩnh đó giống như bị đè nén mà đến, khiến cô
cũng không thể xác định nổi.

Thẩm Diệc Đình ngồi ở mép giường, dịu dàng nhìn em gái. Vẻ mặt anh

bình tĩnh, giống như thời gian trước chỉ là ảo giác mà thôi. Bọn họ vẫn như
trước kia, “Thiếu Thành là do Lương Huy….”

Anh mới nói được một nửa, đã thấy chân mày cô nhíu lại, có vẻ rất lo

lắng. Lúc này mới tiếp tục nói, “Vết thương đã xử lý, không có vấn đề gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.