HÔN NHÂN GIẤY - Trang 442

nghiên cứu sinh thì cùng được giữu lại trường giảng dạy. Lưu Địch
dáng người thanh tú, lại biết cách ăn vận, chỉ có điều là hay quên
trước quên sau – trong vòng một ngày mà cô ấy đánh rơi ví tiền, làm
mất chìa khóa, quên điện thoại thì cũng là chuyện rất đỗi bình
thường.

Cố Tiểu Ảnh đầu óc mê man bước xuống giường, đau đầu, chóng

mặt, khó khăn lắm mới ra được tới cửa, thò tay ra mở cửa, rồi chẳng
thèm nhìn xem ngoài cửa là ai đã quay đầu đi vào trong luôn, cất
giọng khàn khàn hỏi: “Cậu lại quên chìa khóa hả?”

Nói được hết câu cô đã thả mình xuống giường nằm tiếp, quờ tay

ra, vớ lấy được cái chăn phủ lên người. Lúc này người kia mới bước
tới giường, giơ tay ra vén mái tóc dài của cô, bóp bóp phần sau gáy
cho cô, rồi cất tiếng: “Em bị sốt à?”

Cố Tiểu Ảnh nghe thấy giọng nói này mới sững người, lập tức

quay đầu lại, kéo theo cả một trận đau đầu khủng khiếp. Cô chau
mày nhắm mắt, để cơn đau đầu lắng bớt rồi mới lại mở mắt ra nhìn,
ngạc nhiên tới mức hồn xiêu phách lạc:“Quản Đồng?”

Quản Đông thấy Cố Tiểu Ảnh như vậy lo lắng muốn chết, anh

không thể nào tưởng tượng ra được, mới bỏ mặc cô ấy có một ngày
mà tinh thần cô ấy đã sa sút tới mức này.

Sức khỏe như thế này mà còn dám đòi bỏ nhà ra ngoài ở à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.