HÔN NHÂN GIẤY - Trang 203

cần nói, phải nuốt thức ăn xong mới được mở miệng; khi không tán
đồng ý kiến của người thì phải biểu đạt ý kiến của mình một cách
khéo léo; lúc xưng hô với bề trên phải dùng từ “ông” chứ không
dùng từ “anh”… giống hệt như đang dạy dỗ một đứa trẻ con. Có
điều, sau này Đoàn Phỉ cũng phát hiện ra: con gái đi lấy chồng rồi,
về danh nghĩa là có thêm một người chồng, nhưng thực tế là thêm
một đứa con.

Kể cũng hay, năm Mạnh Húc tốt nghiệp, cũng chính Đoàn Phỉ là

người sấp ngửa đi tìm hiểu thông tin tuyển dụng của các trường, rồi
tự lựa chọn ba trường trong số đó để anh đến giảng thử. Trước khi
giảng thử, Đoàn Phỉ uốn nắn từng ly từng tý cho tiến sỹ Mạnh Húc
hay đỏ mặt khi nói chuyện, rằng: lúc giảng bài cần làm gì, làm thế
nào để thu hút sự chú ý của học sinh, làm thế nào để vừa hài hước
lại vẫn thể hiện được sự học rộng biết nhiều… Cô luôn tham dự vào
sự trưởng thành của anh giống như một người mẹ, không vội vàng
hấp tấp.

Lúc đầu Mạnh Húc còn cười, nói Đoàn Phỉ thiên vị trường mình,

đến đâu cũng thấy trường mình là nhất. Đoàn Phỉ lắc lắc đầu, chậm
rãi phân tích: thứ nhất, ở lại đại học tỉnh, người nào cũng từng là
thầy cô của anh, đến đời kiếp nào anh mới có một mảnh trời riêng
cho mình? Thứ hai, ở lại đại học tỉnh, ai cũng có tấm bằng tiến sỹ
của trường nổi tiếng, đều đi học nước ngoài về, liệu mảnh bằng tiến
sỹ trong nước quê mùa của anh có đất dụng võ không? Thứ ba, ở lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.