HÔN NHÂN GIẤY - Trang 231

thức sống, mà lại thích coi nhà mình như nhà trọ thế nhỉ? Ban đầu
mình quyết định lấy anh ta, chính vì thấy anh ta rất tháo vát cơ mà!
Nhưng tại sao sau khi kết hôn lại thấy hoàn toàn khác nhỉ?

Cố Tiểu Ảnh đau khổ nghĩ: nghe nói trong công việc thì rất tỉ mỉ,

rất cẩn thận, nhưng tại sao trong đời sống thì lại ngốc nghếch thế
nhỉ? Chẳng nhẽ loại đàn ông vừa giỏi việc nước vừa đảm việc nhà
trong tiểu thuyết đều không có trong đời thực? Rốt cuộc là do mình
chưa gặp, hay đúng như Quản Đồng nói: “Tiểu thuyết chỉ toàn viết
ba lăng nhăng” ...

Nghĩ ngợi lan man phát buồn ngủ, nhưng vẫn đủ tỉnh táo để nhớ

mình còn rất nhiều việc phải làm, bèn mơ hồ tranh đấu, ngủ hay là
đọc sách đây?

Đang lơ mơ thì chuông điện thoại vang lên, Cố Tiểu Ảnh định

thần lại, nghe ra bài “Sweet Dream” đã làm cơn buồn ngủ chợt tan
biến, cô vội vàng chạy ra nghe điện thoại, cất giọng thật nũng nịu:
“Mami...”

Nghe giọng thoải mái của cô, bà Cố mừng rỡ: “Hôm nay con

không phải lên lớp à?”

“Không ạ”, Cố Tiểu Ảnh cười hi hí, “mẹ nhớ con phải không?”

“Bố con nhớ con, hỏi xem trung thu con có về nhà không?” - Bà

Cố rõ ràng là đang ở văn phòng, nên ít nhiều vẫn phải giữ tư thế,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.