HÔN NHÂN GIẤY - Trang 376

đến nhà họ hàng của anh để chúc mừng năm mới, rồi lại tiếp đón
khách khứa tới chúc Tết nhà mình, buổi tối thì co rúm ở trong chăn
đọc tiểu thuyết bằng MP4, thỉnh thoảng lại tiếp chuyện vài câu với
bố và mẹ chồng. Mặc dù vẫngặp khó khăn trong việc nghe hiểu
tiếng địa phương nhưng Cố Tiểu Ảnh vẫn cố gắng cười cười nói nói.
Vào lúc này, trong những ngày đông lạnh giá buốt, cô bỗng chợt
nhớ lại những lời dặn dò tình cảm của mẹ mình dành cho trước
ngày kết hôn: “Con gái mẹ quả là biết nhìn người, hoàn cảnh khắc
nghiệt như thế mà lại có thể bồi dưỡng nên một Quản Đồng như
vậy, cha mẹ cậu ấy hẳn đã gặp không ít khó khăn, chính bản thân
cậu ấy lại càng phải cố gắng rất nhiều.”

Quả thực, nếu không được trải qua những thử thách, dù rất nhỏ

như thế này, thì Cố Tiểu Ảnh sẽ chẳng bao giờ thấy đồng cảm thực
sự với câu nói đó như chính lúc này đây.

Từ tận đáy lòng mình, cô một lần nữa cảm thấy khâm phục vô

cùng những con người ở đây, những con người của một vùng núi
phía Bắc xa xôi, trong đó có cả người chồng của cô.

Hai ngày sau, Quản Đồng và Cố Tiểu Ảnh lại bắt đầu chuyến

hành trình đi tới thành phố F. Trước khi hai người Quản Lợi Minh
và Tạ Gia Dung đã chu đáo chuẩn bị cho cha mẹ Cố Tiểu Ảnh không
biết bao nhiêu là đặc sản địa phương, từ lạc cho đến khoai lang, tất
cả được sắp xếp gọn gàng nhét đầy những túi. Lúc ở bến xe, Quản
Lợi Minh còn dặn dò Cố Tiểu Ảnh: Túi này là dưa muối cho bố con,
lần trước ông ấy tới rất thích ăn món này; còn cái túi này, là thịt da
bao cho mẹ con, bà ấy từng nói thịt da bao chỗ bà ấy không ngon...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.