HÔN NHÂN GIẤY - Trang 379

La Tâm Bình nhìn bộ dạng con gái, đầu đã ba ngày không được

gội, da mặt thì trắng xám, nhìn nghiêng thì vàng vọt, thấy rất đau
lòng, nhưng cuối cùng vẫn cố kiềm chế mà buông lời: “Không thì về
sau, cô cứ về nhà bố mẹ chồng mà ăn tết.”

Cố Tiểu Ảnh thở dài thườn thượt: “Bố chồng con còn muốn con

trai năm nào cũng dắt theo vợ con mang theo cả đống quà tết về quê
làm rạng rỡ tổ tông đấy.”

“Cái con bé này” - La Tâm Bình trợn mắt nạt Cố Tiểu Ảnh:

“Chưa nuôi con thì chưa biết được ơn bố mẹ, con đến khi nào làm
mẹ rồi thì mới biết được, làm cha làm mẹ rồi thì mới biết cần làm
rạng rỡ tổ tông để làm cái gì? Chẳng phải cũng chỉ vì muốn có cái
cảm giác được con cái hầu hạ chăm sóc hay sao?”

“Thật thế ạ?” - Cố Tiểu Ảnh đã nghĩ ngợi một lát mà vẫn không

hiểu lắm, “Thế thì được hầu hạ chăm sóc ở thành phố không phải là
tốt hơn sao, sao lại cứ bắt con cái phải về quê đón năm mới như
thế?”

La Tâm Bình dỗ dành Tiểu Ảnh: “Bởi vì con gái năm đầu kết hôn

đều phải về quê chồng ăn tết, kể cả xong hôn lễ rồi, nhưng việc đón
năm mới vẫn mang ý nghĩa đặc biệt hơn một chút, phải để cho bà
con hàng xóm xung quanh được xem mặt cô dâu một chút chứ.
Nhưng nếu năm sau con mà có thai thì chắc cũng sẽ không thể tùy
tiện thoải mái đi lại như thế được, cho nên cũng không cần về quê
chồng đón tết nữa!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.