HÔN NHÂN GIẤY - Trang 416

biết, ngày sinh nhật của bố mẹ anh, nếu tôi mà không nhắc thì anh
có nhớ ra nổi không? Anh nói đi, anh trả lời đi!”

Quản Đồng mặt mũi đỏ bừng bừng, cổ họng cứng ngắc, đột

nhiên miệng cứng lại không biết nói gì.

Cố Tiểu Ảnh căm phẫn lấy tay gạt nước mắt, liếc xéo Quản Đồng

thêm một lần nữa, rồi “hừ” một cái bực bội tắt máy tính, không
thèm rửa ráy, chui luôn vào trong chăn nằm.

Suốt một thời gian dài, hai người ai đắp chăn của người đấy, bây

giờ Cố Tiểu Ảnh mới thấy ích lợi của việc này, và nhất là vào lúc này
thì đến một sợi lông của Quản Đồng cô cũng không muốn chạm vào.

Nhưng dường như trong lòng Quản Đồng lại không nghĩ như

vậy, bởi vì mỗi tối Quản Đồng và Cố Tiểu Ảnh vẫn ai ôm chăn
người đấy, bây giờ họ lại nằm quay lưng vào nhau chập chờn ngủ.

Cố Tiểu Ảnh quay ngang quay ngửa mãi thì mới vào giấc ngủ.

Cả đêm cô mơ không biết bao nhiêu thứ, mộng mộng mị mị mà
chẳng nhớ được cái gì. Sáng hôm sau, lúc Cố Tiểu Ảnh ngủ dậy thì
thấy Quản Đồng đã đi làm rồi. Động tác đầu tiên sau khi cô ngủ dậy
chính là nhảy tới bàn trang điểm, ngó thật sát gương mặt của mình.
Sau khi xem xét kỹ lưỡng, cô thấy mặc dù tối qua khóc một trận lớn
như thế nhưng mí mắt không bị sưng húp lên, nên mới có thở phào
nhẹ nhõm, bước vào phòng vệ sinh, rửa mặt sạch sẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.