HÔN NHÂN GIẤY - Trang 423

Nghĩ như vậy, Quản Đồng đặt cốc nước xuống, quay trở lại chỗ

làm. Bỗng nhiên điện thoại rung bần bật, anh lôi ra xem thì thấy là
tin nhắn của Cố Tiểu Ảnh.

Mở ra đọc thì là một mẩu tin nhắn không dài, nội dung viết:

“Buổi tối không về nhà, ở lại trường. Mai cũng tạm thời không về
nhà, dạo này rất bận.”

Quản Đồng ngẩn ra, cười đau khổ, anh tất nhiên không cho là

Tiểu Ảnh bận tới mức đến về nhà cũng không có thời gian, mà chỉ
không ngờ là lần này một người con gái chẳng mấy khi lên cơn tức
giận như cô, lại hành động dứt khoát như vậy!

Quản Đồng trong lòng lo lắng không yên: phen này, nếu anh

thực sự không đi tìm cô ngay, thì cô sẽ không thèm về nhà thật mất.

Lúc ấy, Tiểu Ảnh vừa kịp tới được khu trường mới, sớm hơn thời

gian họp 10 phút, đang dốc sức bình sinh kéo cái đống hành lý nặng
trình trịch vào khu căn hộ của giáo viên – điều kiện hơn nhiều so
với khu nhà của nghiên cứu sinh ngày xưa, một phòng hai người ở,
có giường, có bàn học, có tủ quần áo; cũng bởi vì khu trường mới
quá xa trung tâm thành phố nên những khu căn hộ như thế là để cho
giáo viên có nơi để tạm thời nghỉ lại.

Cuộc họp kết thúc, Cố Tiểu Ảnh quay lại căn hộ sắp xếp đồ đạc,

rồi lăn ra giường nằm, và bỗng có cảm giác như đang quay về thời
sinh viên. Thế rồi cô nhận ra thời gian trôi đi quả thực quá nhanh, cứ
như mới hôm qua Cố Tiểu Ảnh vẫn còn đang hùng hục sứt đầu mẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.