HÔN NHÂN GIẤY - Trang 458

“Thật vậy sao?” - Cố Tiểu Ảnh vô cùng kinh ngạc, “Không thể

chứ? Qua lại với một ông già, không phải đáng kinh tởm sao?”

“Sao lại kinh tởm?” – Đoàn Phỉ nhún vai, “Mỗi người có cách

nghĩ riêng của mình, trên đời lấy đâu ra bữa ăn miễn phí cơ chứ?”

“Nhưng đã học nghiên cứu sinh thì không phải để làm giáo viên

sao” - Cố Tiểu Ảnh vẫn còn cảm thấy khó có thể tin được. “Bỏ chức
danh giáo viên chuyên ngành, mà biết bao người ngưỡng mộ ấy đi
không làm, lại đi làm một viên chức cơ quan nhà nước sáng đi chiều
về, đến chút tự do cũng chẳng có được, thế thì còn ý nghĩa gì nữa?”

“Cố Tiểu Ảnh, đừng nói với chị đến chuyện này mà em cũng

không nhìn ra nhé,” – Đoàn Phỉ liếc nhìn Cố Tiểu Ảnh. – “Ở trường
chúng ta, một giáo sư già đức cao vọng trọng, nếu muốn đưa người
thân họ hàng của mình vào học cũng vẫn khó hơn lên trời! Nhưng
một lãnh đạo tầm trung trong một phòng ban quan trọng, nếu muốn
làm cái chuyện đưa sinh viên vào học thì chỉ lại là chuyện cỏn con!
Em không nhìn ra sao, ở trường chúng ta, sinh viên là nhóm người
thế lực yếu ớt nhất, giáo viên chuyên ngành thì là quần chúng lao
khổ, chỉ có những đầu não làm việc ở cơ quan hiệu bộ mới là những
người có thế lực hơn người. Đến mức này rồi mà em cũng dám tự
xưng là thông minh, đến một chút thông minh tài trí em cũng dành
tặng hết cho chồng cả rồi sao?”

Hiếm khi thấy Cố Tiểu Ảnh lại không phản bác lại như thế, cô chỉ

chau mày chau mặt lại nhìn Đoàn Phỉ hỏi: “Lưu Địch như thế là một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.