HÔN NHÂN GIẤY - Trang 461

“Anh nói xem, anh nói xem, em không thể nhìn ra thì lẽ nào là lỗi

của em?” - Cố Tiểu Ảnh kể xong câu chuyện, nhìn Quản Đồng chẳng
phản ứng gì cả, liền đưa tay ra tóm lấy hai tai Quản Đồng, ra sức
kéo.

Quản Đồng nhíu mày lại kêu lên một tiếng, rồi gỡ hai tay của Cố

Tiểu Ảnh xuống khỏi tai mình, một tay giữ chặt lấy, tay còn lại ôm
vòng lấy vợ, trả lời: “Dù người ta có nói thế nào, em nghe để biết thế
thôi, em sau này chỉ cần biết mình nghĩ gì, rồi cứ theo ý mình mà đi.
Anh ủng hộ em ở lại trường giảng dạy”.

“Nói như vậy anh sớm đã nhìn thấy em chậm chạp, ngốc nghếch

rồi.” - Cố Tiểu Ảnh trề môi: “Anh là vì muốn thu nhận em sao?”

“Thu nhận em mà còn phát lương cho em?” – Quản Đồng cười

cười nhìn Cố Tiểu Ảnh, “Là vì anh cảm thấy em coi như còn chút lý
trí, chắc là chọn đường đi cũng không sai, có thể tiếp tục đi tiếp
được. Còn về chuyện nghi kỵ lẫn nhau ấy không hợp với em, vì thế
em yên tâm làm tốt công việc giảng dạy của mình là được rồi. Người
khác có leo nhanh là chuyện của người ta, đương nhiên cũng phải bỏ
ra một số thứ mà mình không muốn bỏ. Coi như là bù cho nhau,
chẳng ai cần phải để ý tới ai cả, rốt cuộc thì cũng chẳng có ai dám
đem cuộc đời hay tiền đồ của mình ra mà đánh cược cả.”

Nghe xong một loạt, Cố Tiểu Ảnh kinh ngạc nhìn Quản Đồng,

hình như trước nay cô chưa từng nói tới những chủ đề về giao tiếp
xã hội như thế này với Quản Đồng. trong lòng cô, Quản Đồng, con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.