HÔN NHÂN GIẤY - Trang 462

người thiếu kiến thức sinh hoạt thường thức ấy, ngốc nghếch đến
mức hộp giữ tươi thực phẩm cũng không biết. Cô cứ nghĩ mãi mà
không hiểu nổi, sao người như Quản Đồng lại đạt được tới vị trí
ngày hôm nay? Nhưng nghe nói những lời nói này, cô dường như
dần hiểu ra đôi phần.

“Nhưng, mình leo như thế có gọi là nhanh không? Mình đã phải

bỏ ra những gì vậy?” - Cố Tiểu Ảnh lập tức hỏi lại, câu hỏi thật thể
hiện t

Quản Đồng đành phải nhẫn nại trả lời: “Anh đã bỏ ra toàn bộ

thời gian rảnh rỗi của anh, bởi vì anh biết bản thân mình không
thông minh, nên đành chim kém phải tập bay trước. Giống như khi
còn bé, môn toán của anh không tốt, anh phải bỏ ra thêm vài tiếng
đồng hồ hơn người khác mới có thể thi tài và đạt thành tích ngang
ngửa người ta.”

“Anh đang cạnh khóe gì phải không?” - Cố Tiểu Ảnh liếc nhìn

Quản Đồng. “Anh thi toán được 128 điểm, em chỉ có 43, vậy em cũng
là con chim kém cỏi sao?”

“Em là học sinh ngành nghệ thuật, làm sao mà so sánh được!” –

Quản Đồng buông Cố Tiểu Ảnh ra, đứng lên giữ lấy người cô rồi
nhìn vào mắt mà nói: “Lo chuyện tiền đồ tương lai là trách nhiệm
của đàn ông. Em là vợ chỉ cần sống ôn hòa với lãnh đạo, đồng
nghiệp, vui vẻ thoải mái dạy dỗ học sinh, như thế là được rồi. Nhà
chúng ta không cần em phải quá xuất sắc nổi bật, cũng không cần
em phải lãng phí tâm sức suy nghĩ về chuyện này. Em có thời gian
thì ở trong nhà viết sách kiếm tiền là được rồi, hai năm nữa trong cơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.