HÔN NHÂN GIẤY - Trang 539

Cố Tiểu Ảnh chưa bao giờ thấy Quản Đồng nổi giận. Từ xưa đến

nay, anh luôn ôn tồn nhẹ nhàng. Trong mắt tất cả mọi người, chỉ có
Cố Tiểu Ảnh “bắt nạt” Quản Đồng, đến bà Cố còn nói: “Đừng có
được đằng chân lân đằng đầu, con thỏ khi cấp quá cũng cắn người”,
vậy thì bây giờ Quản Đồng có cắn người không nhỉ?

Đang lúc sáng sớm, ngoài cửa bắt đầu có người xuống nhà đi

làm, Cố Tiểu Ảnh đờ đẫn đứng giữa phòng khách, nhìn Quản Đồng
mặt mũi giận dữ, đầu óc cô bấn loạn, cô dường như mất đi năng lực
biện giải, nên cứ thế đứng nhìn miệng Quản Đồng mở ra rồi khép
vào, giọng càng lúc càng to!

Cũng không biết bao nhiêu lâu sau, cửa phòng đọc mở “cạch”

một tiếng, Cố Tiểu Ảnh giật mình quay đầu, thấy Ngụy Diễm Diễm
đứng cạnh cửa, run rẩy nhìn hai người. Lúc thấy Cố Tiểu Ảnh, ánh
mắt Ngụy Diễm Diễm cụp ngay xuống.

Đúng lúc đó, Quản Đồng bắt gặp ánh mắt sợ sệt kia, cơn thịnh nộ

của anh phút chốc nhân lên gấp đôi. Anh muốn kìm chế, mà không
được, cuối cùng vẫn phải quát lên với Cố Tiểu Ảnh: “Cố Tiểu Ảnh,
Diễm Diễm cũng chỉ là một đứa trẻ, em xem em làm nó sợ đến mức
nào? Anh nghe nó nói hôm qua em còn đả kích nó? Tốt xấu gì thì em
cũng là giáo viên, tại sao em lại coi thường lòng tự trọng của một
đứa trẻ như vậy? Đúng, anh biết, ngày nào em cũng lên bục giảng,
nên thành thói quen, nói chuyện với ai cũng như đang lên lớp, luôn
thấy là mình nói đúng; em không cảm thấy cái kiểu đó làm trẻ con
sợ à...”

Cố Tiểu Ảnh tưởng tai mình có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.