HÔN NHÂN GIẤY - Trang 550

công tác tư tưởng cho học sinh đó... mấy việc đó hoàn toàn không
phải là phận sự của cô ấy. Cô ấy nhận hết trách nhiệm, sáng ngày
hôm sau còn phải dậy lo liên hệ chỗ thực tập cho sinh viên. Cô ấy là
phụ nữ. Anh thấy một người phụ nữ thì đảm đương được bao nhiêu
việc chứ? Đây là việc liên quan đến tính mạng, nên cô ấy không để
ảnh hưởng đến công việc đã là một chuyện lạ rồi đấy. Thời buổi này,
có mấy ai quan tâm đến người khác như vậy? Một cô gái tốt như thế,
sao anh lại nỡ ra tay chứ?”

Quản Đồng há mồm, chưa kịp nói gì thì đột nhiên thấy Giang

Nhạc Dương đứng trước mặt mình đang trợn tròn mắt, nhìn chằm
chằm về phía sau lưng anh, Quản Đồng lập tức ý thức được điều gì
đó, quay phắt lại, chạm ngay phải ánh mắt của Cố Tiểu Ảnh!

Buổi trưa, sinh viên vừa cười đùa vừa đi xuống, hành lang bắt

đầu ồn ào. Cố Tiểu Ảnh đứng cách Quản Đồng không xa, cách nhau
bởi những sinh viên đi đi lại lại, thản nhiên ôm giáo án và sách tham
khảo, không một chút biểu cảm. Nhưng chính bộ dạng này, trong
mắt Quản Đồng, lại là một sự đau đớn chua xót. Dường như đến lúc
này, Quản Đồng mới nhận ra, từ trước đến nay, dù là cười ngoác
miệng, hay bực tức xù lông nhím, hoặc nũng nịu nhõng nhẽo, thì
thái độ của Cố Tiểu Ảnh vẫn rất sinh động! Cô chưa bao giờ xuất
hiện trước mặt anh với khuôn mặt thản nhiên như một bức tượng
thế nà

Trong hành lang ồn ào, Quản Đồng và Cố Tiểu Ảnh cứ đứng

nhìn nhau như thế, trong mấy giây mà không biết nên nói gì. Cho
đến khi Cố Tiểu Ảnh cúi đầu, quay người đi đến thang máy, Quản
Đồng mới như tỉnh mộng gọi to: “Tiểu Ảnh!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.