HÔN NHÂN GIẤY - Trang 573

Cố Tiểu Ảnh múc một ít nước mỳ, nếm thử, buồn bã bình luận:

“Chẳng có vị gì cả”.

“Đúng rồi, đúng là không có vị gì cả”Quản Đồng cũng buồn rầu,

“Hình như chẳng giống mì vằn thắn trong nhà ăn cơ quan chút nào,
nhưng rốt cục là chỗ nào không giống nhỉ, anh cũng chưa nghĩ ra!”

“Gia vị!” - Cố Tiểu Ảnh gợi ý, thấy Quản Đồng chẳng có phản

ứng gì, đành hỏi: “Gói gia vị đâu rồi? Trong gói mỳ vằn thắn đông
lạnh này đều có một gói gia vị nhỏ, cũng giống như mì ăn liền ấy”.

Chưa nói xong, Quản Đồng đột nhiên vỗ trán hốt hoảng: “Ôi trời,

đấy là gói gia vị à? Anh lại tưởng là túi hạt chống ẩm! Thế là tiện tay
vứt luôn vào thùng rác rồi...”

Cố Tiểu Ảnh nén nhịn cúi xuống, thở dài sườn sượt.

Lần này, cô không bực bội.

Không phải là cô không bực, mà là vì quá mệt rồi, và cũng nghĩ

thông rồi. Rốt cuộc thì việc gì trên đời này cũng không thể trọn vẹn,
với những khó khăn có thể xuất hiện trong một thời gian dài, không
quen rồi thì cũng phải quen thôi.

Mà khi đã thành quen rồi, nên cũng lười chẳng muốn bực nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.