HÔN NHÂN GIẤY - Trang 679

(9)

Mấy ngày sau đó, Giang Nhạc Dương và Hứa Tân cũng đến

thăm Cố Tiểu Ảnh.

Cố Tiểu Ảnh ở nhà mãi phát chán, muốn ra ngoài chơi nhưng lại

sợ bị bà Cố mắng, đang chán thì nhìn thấy hai đến như hai vị cứu
tinh.

Tuy thế, Giang Nhạc Dương vừa mở miệng đã xin xỏ cho Quản

Đồng: “Cố Tiểu Ảnh, cô giơ cao đánh khẽ, tha thứ cho sư huynh tôi
đi mà”.

Cố Tiểu Ảnh cười buồn: “Thầy Giang, thầy phải cho em thời

gian, giờ này em chưa thể làm được cái việc đại lượng đó… Hơn
nữa, đàn ông các anh quả thực không thể hiểu nổi nỗi khổ đó.”

Cô nhìn thẳng vào mắt Giang Nhạc Dương, ánh mắt bình thản:

“Anh không thể hiểu được cái cảm giác nằm trong nhiệt độ 38 độ mà
toàn thân lạnh toát đúng không? Rất đau, đau đến mức không còn
muốn sống nữa… Tuy thế, cảm giác đau đớn rất nhanh chóng qua đi
này, so sánh với những lần nôn ọe không dứt trước đó, cũng không
khủng khiếp lắm. Nhưng giờ thì em đã biết, đau đớn hay nôn ọe
đều có thể chịu đựng được, chỉ cần bên cạnh có người chăm sóc, đỡ
đần, trợ giúp. Thầy Dương, từ trước đến nay chưa bao giờ em làm
vướng chân Quản Đồng, anh ấy muốn làm thêm giờ thì làm thêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.