HÔN NHÂN GIẤY - Trang 77

không thể đùa cợt được.

Anh đứng ngay trước mặt cô, ánh mắt ấm áp nhưng cương quyết

không ngần ngại hỏi cô: “Tại sao em không thể làm bạn gái của tôi
chứ?”

Chuyện này xảy ra quá bất ngờ, Cố Tiểu Ảnh có phần lúng túng.

Cô bắt đầu nhớ lại, chuyện này bắt đầu như thế nào nhỉ?

Hình như vào buổi chiều tối, hai người gặp nhau ở phố đi bộ,

cùng đi ăn tối. Quản Đồng đưa cô qua rất nhiều ngã rẽ mới tìm thấy
cái quán nhỏ tồi tàn này trong một con ngõ tồi tàn nào đó trên phố đi
bộ. Tên quán rất lạ: “Cá”. Quán bán cá kho dưa, cá hấp, lẩu cá… Họ
gọi món cá kho dưa, một nồi to, chỉ có 28 đồng, rất phải chăng. Ăn
xong, họ xoa bụng no nê và đi dạo trên phố đi bộ, nói với nhau
những chuyện linh tinh, nói gì thì cô không nhớ nữa, vì cô vốn là
một người rất hoạt náo, không bao giờ để không khí lắng xuống…
Rồi tiếp sau đó họ đến một cửa hàng kính rất lâu năm, cô giúp Quản
Đồng chọn gọng kính, một cặp mắt kính K13, hình như mấtđến hơn
600 dồng, đắt quá đi, kinh doanh kính đúng là siêu lợinhuận…

Rồi họ cầm cặp kính đã lắp xong đi ra tản bộ ở quảng trường gần

đó, nghe nhạc nước, bài: “Khúc giao hưởng vận mệnh”, rất hay,
nhưng trong âm thanh trong trẻo đó, Quản Đồng lại nghiêm nghị
nói: “Cố Tiểu Ảnh, em có thể làm bạn gái tôi được không?”…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.