HÔN NHÂN GIẤY - Trang 78

Tất cả mọi chuyện đang rối hết cả lên.

Cố Tiểu Ảnh ngẩn người đứng giữa ánh sáng rực rỡ của màn

nhạc nước lặng lẽ nhìn người con gái khiến anh thấy thú vị ngay từ
ngày đầu tiên gặp mặt, nhìn ánh sáng lấp lánh trong đôi mắt to đang
chớp chớp.

Rất lâu sau, anh mới nghe thấy tiếng cô nói: “Không thể được.”

Quản Đồng hỏi: “Tại sao lại không thể được?”

Cố Tiểu Ảnh khẽ nhíu mày, dường như đang lựa chọn từ ngữ,

cuối cùng ấp úng nói thật: “Tôi không thích công chức nhà nước.”

“Tại sao vậy?” - Quản Đồng thắc mắc.

“Bố tôi là công chức nhà nước, ngay từ nhỏ tôi đã nhìn thấy quá

nhiều người thuộc cái giới đó rồi”, Cố Tiểu Ảnh bĩu môi, “đầy người
ngoài uống trà đọc báo ra thì chẳng biết làm gì cả, nếu có ngày bị
đuổi việc thì chết đói là cái chắc. Cũng chẳng có chút văn hóa nào,
mà cứ muốn bám chặt lấy cái ghế không chịu buông tay, mở mồm
nói chuyện là thấy ăn với uống. À mà đúng rồi, còn có những kẻ bợ
đỡ, nịnh hót, không thể hiểu họ có giá trị tồn tại gì không. Anh nói
xem, loại người đó có làm lãng phí tiền của người nộp thuế không?”

Quản Đồng dở khóc dở cười, một lúc sau mới hỏi: “Cô có nghĩ

tôi là dạng người đó không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.