HÔN NHÂN GIẤY - Trang 85

Sau ngày hôm đó cô hiểu ra, thứ không đáng tin nhất trên đời,

chính là lời hứa hẹn.

Có điều, sở dĩ Cố Tiểu Ảnh vẫn là Cố Tiểu Ảnh chính là vì cô có

một sức sống bền bỉ, giống như con tắc kè, cứ đứt đuôi lại mọc đuôi
mới.

Năm thứ nhất nghiên cứu sinh, sáu môn học chung, giáo viên

hướng dẫn yêu cầu mỗi tuần một tiểu luận chuyên môn, yêu cầu đọc
kỹ xong, mỗi người phải viết thu hoạch thành một chuyên đề. Ai
cũng oán thán, chỉ có Cố Tiểu Ảnh là cần mẫn, ngày nào cũng vật
lộn ngoan cường với Arnheim Marcuse, Gadamer trong biển học
mênh mông.

Lúc đó, trong đêm khuya yên tĩnh, tại tầng năm ký túc xá nghiên

cứu sinh, thường thấy có một “bóng ma” mặc bộ đồ ngủ màu trắng,
tóc tai buông xõa, cầm sách nghiền ngẫm rồi thỉnh thoảng miệng lại
ngâm nga vài câu diễn cảm: “Dưới ánh sáng, thế giới bắt đầu trở
thành tình yêu đầu tiên và là cuối cùng của chúng ta! Những người
anh em của chúng ta cùng hít thở bầu không khí giống chúng ta, và
chính nghĩa hiện hữu rõ ràng! Vì thế, đã có niềm vui đặc sắc của sự
sống và của cái chết, nhưng chúng ta từ chối mà đẩy nó về phía sau.
Trên mặt đất đau khổ, nó là thứ cỏ lau không biết mệt mỏi, thứ thực
phẩm cay đắng, là cơn gió lạnh thổi đến từ đại dương, là buổi hoàng
hôn vừa cũ kỹ vừa mới mẻ!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.