HÔN NHÂN KHÔNG LỰA CHỌN - Trang 1329

Còn về phía Vệ Ngấn, cô cũng đang bận rộn cùng với Hứa An Ca đặt

vé máy bay để rời khỏi nơi đây.

Hứa An Ca sau khi đặt xong vé để rời đi anh mới ngồi xuống bên cạnh

giường, nhìn Tiểu Lạc Lạc đang ngủ say, anh nói lời xin lỗi với Vệ Ngấn:
“Tiểu Ngấn, anh xin lỗi, anh không nên đưa em tới nơi này.”

Vệ Ngấn mệt mỏi lắc đầu, cô bền đứng lên, đi ra khỏi căn phòng, ngồi

xuống ghế sô pha.

“Tiểu Ngấn, em vào phòng anh ngủ một lát đi! Để anh chăm sóc Lạc

Lạc là được rồi.” Hứa An Ca ngồi xuống bên cạnh Vệ Ngấn, anh khuyên cô
với nét mặt rất chân thành.

Tuy là trán Tiểu Lạc Lạc bị thương không nặng, nhưng vì ban ngày đã

ngủ quá nhiều lại thêm với vết đau trên trán nên cậu bé cả đêm không chịu
ngủ mà quấn lấy Hứa An Ca và Vệ Ngấn đòi kể chuyện, dỗ dành cậu.

Mãi cho tới khi trời sáng rồi Tiểu Lạc Lạc mới mệt mỏi ngủ thiếp đi.

Còn hai người cũng vì cả một ngày vất vả mà mệt mỏi không còn sức lực gì
nữa.

“Anh về phòng ngủ đi! Em ngủ trên ghế sô pha một lát cũng được rồi,

tránh tới lúc Lạc Lạc tỉnh dậy nếu như tìm không thấy em lại khóc.” Giọng
nói mệt mỏi của Vệ Ngấn từ chối lời đề nghị của Hứa An Ca.

“Tiểu Ngấn, em đừng tự trách mình nữa, Lạc Lạc bị thương chỉ là một

sự cố ngoài ý muốn thôi.” Hứa An Ca nắm lấy bàn tay của Vệ Ngấn, đôi
lông mày của anh nheo lại.

Vệ Ngấn đau khổ nhắm mắt lại, rồi cô lại mở ra với sự thương đau

ngập tràn: “An Ca, anh có biết không? Em đã từng bao lần ảo tưởng, có
một ngày em và Tần Hàm Dịch sẽ gặp lại nhau trong cảnh tượng thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.