HÔN NHÂN KHÔNG LỰA CHỌN - Trang 814

Rõ ràng, Lưu Cương nghe thấy lời này xong thì có chút lo lắng, lập

tức hướng ánh nhìn khó xử về phía Lam Dư Khê.

“Lam tổng, anh không biết tôi là ai à?” Trần tiểu thư tức giận, không

chịu tỏ ra là kẻ yếu thế liền chất vấn.

“Tôi biết chứ, cô là khách hàng của chúng tôi, nhân viên phục vụ của

chúng tôi đã làm bị thương tới da của cô, vì thế chúng tôi không thể che
giấu, phải báo cảnh sát tới để bảo vệ quyền lợi của cô.” Lam Dư Khê nói
đường đường chính chính nhưng ai cũng có thể nhìn ra, anh làm vậy là
đang bảo vệ nhân viên phục vụ bị đánh của công ty mình.

“Anh....” Trần tiểu thư bị chọc cho càng tức giận hơn, cô ta nói: “Thôi

bỏ đi, tôi không truy cứu nữa.”

Miệng cô ta nói là không truy cứu nữa nhưng trong lòng thì lại chột dạ

vô cùng, cô ta sợ Lam Dư Khê sẽ báo cảnh sát thật.

Dù gì thì cũng là cô ta ra tay đánh người, đương nhiên cô ta biết ai là

người sai nhiều hơn.

“Nếu Trần tiểu thư đã không truy cứu việc nhân viên của chúng tôi

làm đổ nước hoa quả lên người cô, vậy thì Trần tiểu thư có phải là cũng nên
nói một lời xin lỗi với người bị đánh không?” Lam Dư Khê không vừa mắt
nhất với hạng người cậy quyền cậy thế để bắt nạt người khác, càng tuyệt
đối không để cho nhân viên của mình bị người ta ức hiếp như nô lệ.

“Anh không nhầm đấy chứ? cô ta cố ý đổ nước hoa quả lên người tôi,

hại tôi bị dị ứng, tôi đã không truy cứu thì thôi lại còn phải xin lỗi cô ta?”
Trần tiểu thư nói với vẻ khinh bỉ.

“Cố ý? Sao cô biết cô ấy cố ý? Sau khi cô ấy bị cô đánh, khóc tới nỗi

hai mắt đỏ ngầu lên, cũng không dám đứng ra kêu oan cho bản thân, tôi
không cho rằng cô ấy có gan cố ý làm cho cô bị dị ứng.” Lam Dư Khê vốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.