HÒN TUYẾT LĂN: CUỘC ĐỜI VÀ SỰ NGHIỆP CỦA WARREN BUFFETT - TẬP 1 - Trang 118

Nhưng rồi tôi cũng khập khiễng vượt qua khó khăn đầu tiên theo cách
của tôi. Sau đó tôi làm tốc độ hơn. Thế là mọi việc trở nên dễ dàng.”

Mỗi sáng sớm, Warren chạy ra khỏi nhà để bắt kịp chuyến xe buýt N2
đầu tiên để tới Westchester tại số 3900 Đại lộ Cathedral. Cậu thường là
hành khách đầu tiên trong ngày và trong tuần của chuyến xe buýt này.

[231]

Các tài xế thường dừng lại nhìn quanh chờ cậu nếu hôm nào cậu ra

trễ một chút. Cậu thường nhảy ra khỏi xe khi nó chưa dừng hẳn và ba
chân bốn cẳng chạy qua vài khu phố nữa mới đến Westchester.

Cậu nghĩ ra lộ trình hiệu quả nhất và biến cái công việc nhàm chán, lặp
đi lặp lại mỗi ngày giao hàng trăm tờ báo thành một cuộc thi đua với
chính mình. “Bạn biết đấy, báo chí ngày trước thường mỏng và nhẹ vì
chỉ đăng tin tức. Một tờ báo 36 trang đã được xem là dày. Tôi đứng ở
một đầu hành lang, rút ra một tờ, vuốt lại cho thẳng, xếp làm hai rồi
cuộn lại thành ống. Xong, tôi quất nó vào đùi mình rồi vặn nó lại và thả
cho nó trượt xuống hành lang. Tôi có thể cho nó trượt 15, thậm chí 30
mét. Đó là một bài tập về kỹ năng, bởi vì các cửa tòa nhà nằm ở các
khoảng cách khác nhau bên dưới hành lang. Tôi luôn cố gắng đạt được
khoảng cách xa nhất. Cái hay là bạn phải làm thế nào để tất cả các tờ
báo của bạn đều chạy về một chỗ chỉ cách cửa ra vào độ vài inch mà
thôi. Và thỉnh thoảng bạn được thưởng một vài chai sữa, điều đó càng
làm cho công việc thêm phần thú vị.”

Cậu cũng bán lịch cho các khách hàng của mình và phát triển một đường
dây ngầm nương theo lộ trình này. Cậu xin tạp cũ từ họ để làm “kế hoạch
nhỏ” ủng hộ chiến tranh.

[232]

Sau đó cậu kiểm tra các nhãn dán trên

chúng để biết khi nào thời hạn đặt tạp chí của họ hết hạn. Bằng cách tra
cứu cuốn danh bạ báo chí từ Moore-Cottrell, một nhà xuất bản có quyền
lực từng thuê cậu bán tạp chí cho họ. Cậu làm thành những tấm thẻ theo
dõi đặt tạp chí cho từng khách hàng và trước khi kỳ đặt báo kế tiếp hết
hạn, cậu mời họ đặt tạp chí mới qua cậu.

[233]

Vì Westchester có rất nhiều sự chuyển dời chỗ ở trong thời kỳ chiến
tranh nên nỗi kinh hoàng lớn nhất của Warren là những khách hàng dọn
đi nơi khác mà “quên” thanh toán tiền báo cho cậu. Sau khi một số

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.