“Chúng con đang đổ kim loại thành những thứ này để làm thí nghiệm
cho trường, bố ạ. Lúc nào tụi con cũng phải làm thí nghiệm cho nhà
trường.””
Tuy nhiên, ở trường Warren hầu như chỉ thích nói về công việc kinh
doanh của cậu - trừ các mánh khóe bất lương - và vào trước học kỳ mùa
xuân, khi gần kết thúc trung học, tài kể chuyện của cậu đã biến cậu và
Don thành một huyền thoại nhỏ của trường Woodrow Wilson.
“Mọi người đều biết chúng tôi đang kinh doanh các máy pin-ball và ai
cũng biết rằng chúng tôi hái ra tiền. Có lẽ chúng tôi cũng có phần phóng
đại khi kể cho họ nghe. Và thế là họ muốn hùn vốn với chúng tôi. Giống
như chơi cổ phiếu vậy.”
Một trong số họ là một học sinh tên là Bob Kerlin - một cậu học sinh rất
hung hăng chơi trong đội golf cùng với Warren.
Warren và Danly
không muốn bất cứ ai tham gia vào chuyện kinh doanh của mình, nhưng
họ đã có một kế hoạch sử dụng Kerlin vào một vụ kinh doanh khác.
“Chúng tôi đã từ bỏ việc đánh cắp những quả bóng golf của cửa hiệu
Sears, nhưng chúng tôi có ý định lấy lại những quả bóng golf bị rơi
xuống các hồ nước trong các sân golf khắp Washington. Và bây giờ
chúng tôi tìm được vị trí thích hợp cho Kerlin, bởi vì không ai trong hai
chúng tôi muốn đi mò bóng golf dưới các hồ nước.”
Họ vạch ra một kịch bản tinh vi hướng dẫn Kerlin cách tìm bóng dưới
nước. Đó là một trò đùa quỷ quái, nhưng vì đã ra trường được vài tháng
nên việc đó chẳng có gì đáng lo.
“Chúng tôi lại xuống Đường số 9 và khu D một lần nữa, nơi có cửa hàng
bán các loại dụng cụ quân sự gần Silent Sales và mua một chiếc mặt nạ
chống độc. Sau đó chúng tôi mang mặt nạ vào để kiểm nghiệm bằng
cách ngụp mặt trong bồn tắm.”
Dễ như trở bàn tay, Warren bảo Kerlin: ““Đây là cơ hội của cậu. Chúng
tôi sắp sửa cho cậu tham gia đấy.” Chúng tôi bảo cậu ấy rằng chúng tôi
thường thức dậy vào lúc 4 giờ sáng để đến các sân golf ở Virginia. Và
rằng chúng tôi mang mặt nạ phòng độc để sục đầu xuống nước tìm