bóng Cornhuskers của Nebraska, quê hương ông, một tấm chi phiếu tiền
thù lao ông được nhận khi tham gia một chương trình truyền hình nhiều
tập, một thư đề nghị (nhưng không bao giờ được chấp thuận) đầu tư vào
một hedge fund
tên là Long-Term Capital Management và rất nhiều
hình ảnh về những sự kiện đáng nhớ của Coca-Cola. Trên bàn nước
trong phòng làm việc của ông là một chai Coca-Cola truyền thống. Một
chiếc găng bóng chày được đổ trong một khối lớp thủy tinh acrylic sáng
loáng. Phía trên ghế sofa là một tấm giấy chứng nhận hoàn thành khóa
huấn luyện Nói trước Công chúng của Dale Carnegie vào tháng Giêng
năm 1952. Tấm ảnh thời ông làm nhà đào tạo huấn viên của Tập đoàn
Tài chính Ngân hàng Wells Fargo được chưng trên đỉnh kệ sách. Một
Giải thưởng Pulitzer 1973 dành cho tờ the Sun Newspaper of Omaha mà
ông có phần sở hữu. Khắp gian phòng là sách và các loại báo chí. Ảnh
gia đình và bạn bè ông phủ đầy các mặt bàn lớn nhỏ và bên hông phía
sau bàn làm việc của ông là một chiếc máy vi tính. Đập vào mắt của mọi
vị khách đến thăm là bức chân dung cha ông được treo trang trọng trên
bức tường ngay sau bàn làm việc của ông.
Mặc dù buổi sáng cuối xuân Omaha quyến rũ đang vẫy gọi bên ngoài
cửa sổ, nhưng những chiếc lá sách gỗ màu nâu vẫn được đóng kín. Chiếc
ti-vi hướng màn hình về phía bàn làm việc của ông được chuyển sang
kênh CNBC, âm thanh luôn được đặt ở chế độ không tiếng, những hàng
tin tức chạy liên tục bên dưới chân màn hình mới chính là “món ăn”
hằng ngày của ông. Năm này sang năm khác, ông rất vui vì hầu hết các
thông tin này thường có liên quan đến ông.
Tuy nhiên, chỉ một vài người thực sự hiểu rõ ông. Tôi quen ông từ sáu
năm trước, ban đầu với tư cách là một chuyên viên phân tích tài chính
chịu trách nhiệm về cổ phiếu của Berkshire Hathaway. Theo thời gian,
mối quan hệ giữa chúng tôi trở nên thân tình và tôi ngày càng hiểu rõ
ông hơn. Lúc này, chúng tôi đang ngồi trong phòng làm việc của ông bởi
ông không có ý định tự mình viết quyển sách này. Đôi lông mày bướng
bỉnh như nhấn mạnh thêm lời ông nói: “Alice, cô làm việc này tốt hơn
tôi. Tôi rất vui vì cô đã nhận viết quyển sách này.” Tại sao ông vẫn cố