HÒN TUYẾT LĂN: CUỘC ĐỜI VÀ SỰ NGHIỆP CỦA WARREN BUFFETT - TẬP 2 - Trang 46

tiếc nuối thì thương vụ này sẽ là một sự thất vọng không những
cho gia đình Louie mà cho cả bản thân ông. Ông bảo Louie rằng ông
sẽ chỉ tham gia vào thương vụ này ở hai khía cạnh: phân phối vốn,
chọn lọc và đền bù cho “người cao nhất”.

Buffett còn có một thứ khác đi kèm với lời đề nghị đó: Ông

không phải là người Đức. Một công ty Đức đã đưa ra lời đề nghị 90
triệu đô la, nhưng đối với Phu nhân B, người đã vượt chặng đường
15.000 cây số xuyên châu Á để thoát khỏi nạn tàn sát người Do
Thái, thì việc bán công ty cho người Đức là một hành động đáng
nguyền rủa. Cuối cùng gia đình Blumkin đồng ý bán công ty cho
Berkshire, vì thế Buffett lái xe đến cái cửa hàng rộng 200.000 phút
vuông để ký thỏa thuận. Ở đó ông nhìn thấy bà lão Rose 89 tuổi
đang lái một chiếc mô-tô ba bánh, kiểu thường thấy trên các sân
golf thời đó, chạy vòng quanh bên trong cửa hàng thét lác đám nhân
viên: “Tất cả các người chỉ giỏi lông bông thôi! Ta chẳng cho các
người một xu nào cả!”, trong khi Louie và ba cậu con rể của bà thì
đang ngước mắt trông lên.

[51]

“Tôi không muốn kiểm kê hàng tồn kho,” Buffett nói. “Tôi tin

lời bà, Phu nhân B, tôi tin tất cả những gì bà nói là bà đang sở hữu.”

Phu nhân B nhìn các chàng rể của bà, những người đang đứng tựa

lưng vào tường. Một người trong số họ cao hơn bà đến hơn 30 cen-
ti-mét. “Norman đã cưới Frances được 41 năm,” bà nói. “Còn Jerry
thì cưới Sylvia được 36 năm, Charles lấy Cynthia từ 39 năm về
trước. Tôi bảo mấy chàng trai này rằng: “Tôi không nhận hàng trả
lại đâu nhé!””

Các con gái của bà sở hữu 20% tổng số cổ phần và đã cử các ông

chồng của mình đến để ký vào hợp đồng sang nhượng. Các ông
con rể không dại đến mức không biết rằng họ chắc chắn nhận
được nhiều tiền hơn từ mấy người Đức kia. “ Và bà lại gầm gừ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.